Lynh Ngô
"Nắng Hồng" là một bức tranh thơ đẹp về quê hương, về những con người lao động cần cù, giản dị. Nắng hồng được tác giả ví như "nụ cười hiền" của đất trời, mang đến sự ấm áp, yêu thương cho muôn loài. Hình ảnh "nắng hồng" được lặp đi lặp lại trong bài thơ, tạo nên một không gian thơ mộng, lãng mạn.
Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật để tạo nên sự độc đáo cho bài thơ. Biện pháp nhân hóa, so sánh được sử dụng một cách tinh tế, giúp cho nắng hồng trở nên gần gũi, thân thương hơn. Ví dụ như: "Nắng hồng như nụ cười hiền", "Nắng hồng như bàn tay mẹ", "Nắng hồng như lời ru êm ái".
Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng ngôn ngữ thơ giàu hình ảnh, giàu cảm xúc. Những câu thơ như: "Nắng hồng nhuộm đỏ cánh đồng", "Nắng hồng soi sáng dòng sông", "Nắng hồng rải khắp nẻo đường" đã tạo nên một bức tranh thơ sinh động, đầy màu sắc.
Bài thơ "Nắng Hồng" không chỉ là một bài thơ về thiên nhiên, mà còn là một bài thơ về con người. Tác giả đã thể hiện tình yêu quê hương, đất nước, lòng biết ơn đối với những người lao động và khát vọng vươn lên của con người. Những câu thơ như: "Nắng hồng soi sáng những nụ cười", "Nắng hồng thắp lên niềm tin", "Nắng hồng dẫn lối con đường" đã thể hiện rõ điều đó.
"Nắng Hồng" là một bài thơ đẹp, giàu cảm xúc, mang đến cho người đọc những suy ngẫm về cuộc sống, về tình yêu quê hương, đất nước. Bài thơ là một lời khẳng định về sức sống mãnh liệt, về tinh thần lạc quan, yêu đời của con người Việt Nam.