Tình yêu là một đề tài muôn thuở trong thi ca, mỗi nhà thơ đều có những cảm nhận riêng về tình yêu. Chế Lan Viên đã từng nói rằng “Làm thơ tức là đương đầu với sự nguy hiểm bị bỏ rơi”. Và ông cũng đã để lại cho đời những vần thơ đầy chất triết lí, suy tưởng về tình yêu. Chùm thơ yêu là một trong số đó. Bài thơ thể hiện nỗi nhớ da diết, khắc khoải của người đang yêu. Trong khi đó, Sóng của Xuân Quỳnh lại mang đậm dấu ấn của tâm trạng lo âu, băn khoăn về cuộc sống gia đình. Nỗi nhớ trong tình yêu ở hai tác phẩm này tuy khác nhau nhưng đều rất mãnh liệt, chân thành.
Trước hết, ta thấy nỗi nhớ trong Chùm thơ yêu được diễn tả qua hình ảnh ẩn dụ độc đáo của nhà thơ. Hình ảnh “đất” và “biển” tượng trưng cho hai người yêu nhau, dù xa cách nhưng vẫn luôn hướng về nhau. Tác giả sử dụng từ ngữ giàu sức gợi cảm như “như đất liền xa cách biển”, “nửa đêm sâu nằm lắng sóng phương em”, “em thân thuộc sao thành xa lạ thế”,… để diễn tả nỗi nhớ nhung da diết, khắc khoải của người đang yêu. Đặc biệt, câu hỏi tu từ “anh cách em như đất liền xa cách bể” đặt ra một nghịch lí trong tình yêu. Dù gần gũi về địa lý nhưng trái tim họ lại cách xa nhau ngàn trùng. Điều này khiến cho người đọc cảm nhận được sự cô đơn, lạc lõng của nhân vật trữ tình.
Còn trong Sóng của Xuân Quỳnh, nỗi nhớ được thể hiện qua hình ảnh sóng biển. Sóng biển vốn là biểu tượng của tình yêu đôi lứa, luôn vỗ về, ru ngủ, vỗ về con người. Ở đây, sóng biển cũng là tiếng lòng của người phụ nữ đang yêu, luôn thổn thức, mong nhớ về người mình yêu thương. Nhà thơ sử dụng các động từ mạnh như “vỗ”, “ru”, “gọi”,… kết hợp với nhịp điệu dồn dập, gấp gáp để diễn tả sự bồi hồi, xao xuyến của người phụ nữ khi nghĩ về người yêu. Câu hỏi tu từ “Con sóng dưới lòng sâu/ Con sóng trên mặt nước/ Ôi con sóng nhớ bờ/ Ngày đêm không ngủ được” càng nhấn mạnh hơn nữa nỗi nhớ da diết, khắc khoải của người phụ nữ. Sóng biển cứ mãi vỗ vào bờ, cũng như tình yêu của người phụ nữ dành cho người đàn ông sẽ mãi không bao giờ phai nhạt.
Như vậy, nỗi nhớ trong tình yêu ở hai tác phẩm Chùm thơ yêu và Sóng đều rất mãnh liệt, chân thành. Tuy nhiên, mỗi tác phẩm lại có cách thể hiện riêng, phù hợp với phong cách sáng tạo của từng nhà thơ.