Hank Nguyễn Ngôi kể và người kể trong đoạn trích "Mắt biếc"
Ngôi kể: "Mắt biếc" được kể theo ngôi thứ nhất.
Người kể chuyện: Nhân vật "tôi" chính là Ngạn - nhân vật trung tâm của câu chuyện.
Tác dụng của việc sử dụng ngôi kể thứ nhất và người kể chuyện là Ngạn:
- Tạo sự gần gũi, chân thật: Việc sử dụng ngôi thứ nhất giúp người đọc dễ dàng đồng cảm với nhân vật Ngạn, cảm nhận được những suy nghĩ, tình cảm sâu sắc của anh. Qua lời kể của Ngạn, người đọc như được sống cùng anh, chứng kiến từng biến cố, từng khoảnh khắc trong cuộc đời anh.
- Tăng tính chủ quan: Ngôi kể thứ nhất giúp thể hiện rõ góc nhìn chủ quan của nhân vật Ngạn về mọi sự việc, con người xung quanh. Điều này tạo nên sự đa dạng trong cách nhìn nhận và đánh giá các sự việc, giúp câu chuyện trở nên sinh động và hấp dẫn hơn.
- Tạo ra chiều sâu tâm lý nhân vật: Qua lời kể của Ngạn, người đọc có thể hiểu rõ hơn về tâm lý, tình cảm của nhân vật này. Đặc biệt là tình yêu sâu sắc, mãnh liệt nhưng cũng đầy đau khổ của Ngạn dành cho Hà Lan.
- Làm nổi bật chủ đề tình yêu, sự cô đơn và những mất mát: Việc kể chuyện từ góc nhìn của Ngạn giúp làm nổi bật chủ đề tình yêu đơn phương, sự cô đơn và những mất mát trong cuộc đời. Người đọc cảm nhận được nỗi đau, sự nuối tiếc của Ngạn khi tình yêu không được đáp lại.
- Tạo ra một không gian trữ tình, lãng mạn: Ngôn ngữ kể chuyện giàu hình ảnh, giàu cảm xúc, tạo nên một không gian trữ tình, lãng mạn, giúp người đọc đắm mình vào câu chuyện.
Tóm lại, việc sử dụng ngôi kể thứ nhất và người kể chuyện là Ngạn trong "Mắt biếc" đã giúp tác giả Nguyễn Nhật Ánh tạo nên một câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc, sâu lắng. Qua đó, tác giả đã thành công trong việc truyền tải những thông điệp ý nghĩa về tình yêu, cuộc sống và con người.