Quang Dũng là nhà thơ tài hoa, phong độ, lãng mạn. Ông sáng tác bài thơ Tây Tiến năm 1948 tại Phù Lưu Chanh trong nỗi nhớ đơn vị và đồng đội. Bài thơ được in trong tập Mây đầu ô. Hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên với vẻ hào hùng, bi tráng nhưng cũng rất đỗi hào hoa, lãng mạn. Trước hết, đó là những khó khăn, gian khổ mà họ phải đối mặt trên đường hành quân. Họ đi qua nhiều vùng đất khác nhau như Mường Lát, Mai Châu, Pha Luông... Mỗi nơi đều có những thử thách riêng. Trên con đường hành quân ấy, họ đã gặp không ít khó khăn, gian khổ. Đó là địa hình hiểm trở, rừng thiêng nước độc, thiếu thốn vật chất,... Nhưng vượt lên tất cả, họ vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời. Trong hoàn cảnh chiến đấu đầy khắc nghiệt, người lính Tây Tiến vẫn thể hiện sự dũng cảm, kiên cường. Họ sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn, thử thách để bảo vệ Tổ quốc. Họ còn mang trong mình tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc. Tình yêu ấy đã tiếp thêm sức mạnh cho họ vượt qua mọi gian khổ, hi sinh. Người lính Tây Tiến còn mang trong mình vẻ đẹp hào hoa, lãng mạn. Dù sống trong hoàn cảnh chiến tranh ác liệt, họ vẫn giữ được tâm hồn bay bổng, lãng mạn. Họ yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống và luôn hướng về phía trước. Vẻ đẹp của người lính Tây Tiến đã được Quang Dũng khắc họa bằng những ngôn từ giàu hình ảnh, nhạc điệu. Hình ảnh "đoàn binh không mọc tóc", "xanh màu lá dữ oai hùm" vừa gợi lên vẻ ngoài gai góc, rắn rỏi của người lính, vừa thể hiện sự khốc liệt của chiến tranh. Hình ảnh "mắt trừng gửi mộng qua biên giới" thể hiện khát vọng chiến đấu, bảo vệ Tổ quốc của người lính. Hình ảnh "đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm" thể hiện vẻ đẹp tâm hồn lãng mạn của người lính. Tóm lại, hình ảnh người lính Tây Tiến trong bài thơ cùng tên của Quang Dũng là một biểu tượng cao đẹp của thế hệ thanh niên Việt Nam thời kháng chiến chống Pháp. Họ là những người anh hùng, dũng cảm, kiên cường, sẵn sàng hi sinh vì Tổ quốc.