câu 5: - Nội dung chính của đoạn thơ: Nỗi nhớ về những kỉ niệm tuổi thơ gắn liền với hình ảnh quê hương thân thuộc. - Tác dụng của biện pháp tu từ so sánh trong câu thơ "Tôi bỏ làng ra đi/bỏ lại cây đa đầu làng,cây bàng sân đình,cây thị vườn đền,cây sến còng ngoài rừng ngập nắng": + Giúp cho sự diễn đạt trở nên sinh động và hấp dẫn hơn. + Nhấn mạnh nỗi nhớ da diết của tác giả đối với những cảnh vật quen thuộc ở quê hương.
câu 1: Nhân vật "tôi" trong bài thơ chính là tác giả Vũ Từ Trang.
câu 2: Biện pháp tu từ được sử dụng là điệp ngữ "quê hương". Điệp ngữ này được lặp lại hai lần ở đầu câu thơ, tạo nên một nhịp điệu chậm rãi, nhấn mạnh vào chủ đề chính của bài thơ - tình cảm sâu sắc và nỗi nhớ da diết về quê hương.
Phân tích hiệu quả nghệ thuật:
- Nhấn mạnh: Việc lặp lại "quê hương" tạo sự chú ý đặc biệt cho người đọc, khẳng định vai trò quan trọng của quê hương đối với tác giả.
- Gợi cảm: Điệp ngữ "quê hương" gợi lên những hình ảnh quen thuộc, thân thương gắn liền với tuổi thơ của tác giả, đồng thời thể hiện nỗi nhớ nhung da diết, lòng biết ơn sâu sắc dành cho nơi chôn rau cắt rốn.
- Tạo nhịp điệu: Sự lặp lại đều đặn của "quê hương" tạo nên nhịp điệu chậm rãi, du dương, khiến lời thơ trở nên nhẹ nhàng, sâu lắng, dễ đi vào lòng người.
Điệp ngữ "quê hương" không chỉ đơn thuần là một biện pháp tu từ mà còn là một cách thức để tác giả bộc lộ tâm tư, tình cảm chân thành của mình đối với quê hương. Nó góp phần làm tăng sức biểu đạt, tạo ấn tượng mạnh mẽ và khơi gợi cảm xúc sâu sắc cho người đọc.
câu 3: Nhân vật trữ tình "bức bối" và quyết định "bỏ làng ra đi" vì không thể chịu đựng được sự ngột ngạt của cuộc sống ở làng quê. Cuộc sống ở làng quê với những quy tắc, luật lệ cứng nhắc đã khiến cho anh ta cảm thấy bị gò bó, mất tự do. Anh ta muốn tìm kiếm một cuộc sống mới, nơi có thể thỏa sức sáng tạo, khám phá và phát triển bản thân.
câu 4: Những hình ảnh hiện lên trong nỗi nhớ quê của nhân vật trữ tình là "con đường gạch nghiêng", "cổng tò vò gạch cuốn", "tiếng cổng gỗ đóng đêm khuya nặng nhọc", "cây đa đầu làng", "cây bàng sân đình", "cây thị vườn đền", "cây sến còng ngoài rừng ngập nắng", "con trâu đứng giữa sá cày nặng nhọc", "cánh diều chao dao chấp chới". Những hình ảnh này cho thấy sự gắn bó sâu sắc và tình cảm da diết của tác giả với quê hương. Tác giả không chỉ nhớ đến cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp mà còn nhớ đến những kỷ niệm tuổi thơ, những hoạt động thường ngày cùng gia đình và bạn bè. Qua đó, chúng ta có thể thấy được tấm lòng của người con xa quê là một tấm lòng đầy tình cảm, trân trọng và biết ơn đối với nơi chôn rau cắt rốn.
câu 5: Em hoàn toàn đồng ý với quan điểm "dù đi đâu, ai cũng mang theo quê hương của mình". Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi gắn bó máu thịt với mỗi người. Dù có đi xa đến đâu, chúng ta cũng không thể nào quên được quê hương của mình. Quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của tuổi thơ. Mỗi khi nhớ về quê hương, trong lòng chúng ta sẽ trào dâng một cảm xúc bồi hồi, xao xuyến. Quê hương là nguồn động lực to lớn để chúng ta phấn đấu vươn lên trong cuộc sống. Chính vì vậy, dù có đi đâu, làm gì, chúng ta cũng luôn hướng về quê hương của mình.