Mùa xuân là đề tài bất tận của thi ca. Mỗi người nghệ sĩ đều có một cảm nhận riêng về mùa xuân. Với Hàn Mặc Tử, mùa xuân không chỉ đẹp mà còn mang đậm hương vị của tình yêu và nỗi nhớ. Bài thơ "Mùa xuân chín" đã thể hiện rõ điều đó. Ngay từ nhan đề bài thơ đã gợi cho người đọc về một mùa xuân tràn đầy sức sống, viên mãn và tròn đầy. Không gian mùa xuân được mở ra trước mắt chúng ta thật rộng rãi, cao rộng và bát ngát. Những hình ảnh giàu sức gợi đã đưa người đọc trở về với vùng quê thôn dã. Đó là hình ảnh "làng tôi", là "sóng cỏ". Cơn gió xuân đã làm cho bờ cỏ gập ghềnh uốn lượn như những đợt sóng. Đây cũng là một hình ảnh rất đỗi thân quen trong thơ cổ truyền thống, tiêu biểu là câu thơ "Cỏ xanh như khói bến xuân tươi" của Nguyễn Trãi. Hình ảnh "con đò" xuất hiện khiến cho không gian được mở rộng và trôi chảy. Đò le te tức là đò con nhỏ, chở khách qua lại hai bên bờ. Khung cảnh mùa xuân tiếp tục được mở rộng lên chiều cao vô tận của bầu trời. Hình ảnh "đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng" gợi cho ta sự gần gũi, ấm áp của làng quê Việt Nam. Màu vàng của trời, của ánh nắng phản chiếu lên những hạt mưa rơi trên mái nhà, tạo nên vẻ đẹp lung linh, huyền ảo. Trong khung cảnh ấy, âm thanh "Sột soạt gió trêu tà áo biếc" càng làm tăng thêm vẻ đẹp lãng mạn của bức tranh xuân. Mùa xuân đến, vạn vật như bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài. Cây cối đâm chồi nảy lộc, hoa đua nhau khoe sắc thắm. Tiếng chim hót vang lừng khắp nơi, báo hiệu một mùa xuân mới đã về. Tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh xuân tuyệt đẹp. Bên cạnh việc miêu tả khung cảnh mùa xuân, tác giả còn gửi gắm tâm trạng của mình vào đó. Tâm trạng của nhân vật trữ tình được thể hiện qua các từ ngữ như "chín", "xuân", "bước chân", "mộng". Từ "chín" được lặp đi lặp lại nhiều lần, thể hiện sự viên mãn, trọn vẹn của mùa xuân. Xuân ở đây vừa là mùa xuân của đất trời, vừa là tuổi xuân của con người. Bước chân của nhân vật trữ tình đang bước đi trên con đường mùa xuân, đầy mộng mơ và khát vọng. Qua bài thơ "Mùa xuân chín", Hàn Mặc Tử đã vẽ nên một bức tranh xuân tuyệt đẹp, đồng thời thể hiện tâm trạng của mình trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi hình, gợi cảm. Các biện pháp tu từ được sử dụng nhuần nhuyễn, góp phần tạo nên vẻ đẹp độc đáo cho bài thơ.