câu 1: Bài thơ "Mẹ" của Bằng Việt được viết theo thể thơ tự do, không tuân thủ một quy tắc về số lượng từ trong mỗi dòng và cách gieo vần cố định như các thể thơ khác.
câu 2: Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Mẹ" của Bằng Việt là người con, thể hiện qua việc sử dụng đại từ xưng hô "con".
câu 3: Cách gieo vần ở khổ 4 của bài thơ "Mẹ" là vần chân, vần lưng và vần chân. Cụ thể:
- Vần chân: "mẹ", "lòng", "chân".
- Vần lưng: "thương", "nắng", "ngọt".
câu 4: Đoạn thơ đã cho thấy được sự vất vả, tần tảo và hi sinh cao cả của người mẹ dành cho con mình.
câu 5: Trong hai dòng thơ "Những dãy bưởi sai, những hàng khế ngọt/ Nhãn đầu mùa chim đến bởi lao xao", tác giả sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ với cụm từ "những" được lặp lại ở đầu mỗi câu thơ. Điệp ngữ này tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt:
* Nhấn mạnh sự phong phú, đa dạng của vườn cây: Việc lặp lại "những" nhấn mạnh vào số lượng và chủng loại các loại trái cây trong vườn nhà, thể hiện sự giàu có, sung túc của gia đình.
* Tạo nhịp điệu cho câu thơ: Cách lặp lại "những" tạo ra một nhịp điệu đều đặn, nhẹ nhàng, gợi tả không khí thanh bình, yên ả của khu vườn quê hương.
* Gợi hình ảnh sinh động: Hình ảnh những dãy bưởi sai trĩu quả, những hàng khế ngọt ngào, những chùm nhãn đầu mùa chín mọng được miêu tả một cách cụ thể, rõ nét hơn nhờ việc lặp lại "những".
* Thể hiện tình cảm yêu thương, tự hào của tác giả: Điệp ngữ "những" kết hợp với những hình ảnh tươi đẹp về thiên nhiên đã góp phần thể hiện tình cảm yêu thương, tự hào của tác giả đối với quê hương, gia đình.
Điệp ngữ "những" trong hai dòng thơ trên là một ví dụ điển hình cho việc sử dụng điệp ngữ để tạo hiệu quả nghệ thuật độc đáo, giúp tăng sức biểu đạt cho ngôn ngữ, đồng thời thể hiện tâm tư, tình cảm của người viết.
câu 6: Bài thơ "Mẹ" sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa và điệp ngữ để tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao.
- So sánh: So sánh ngang bằng giữa hình ảnh người mẹ với những điều thiêng liêng nhất (như dòng sông, vầng trăng, ngọn núi) giúp khẳng định sự vĩ đại, bất diệt của tình mẫu tử.
- Nhân hóa: Nhân hóa các sự vật, hiện tượng (dòng sông, vầng trăng, ngọn núi) bằng cách gán cho chúng hành động, cảm xúc của con người ("chở che", "vỗ về", "nâng niu") làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, đồng thời thể hiện sự yêu thương, trân trọng của tác giả đối với mẹ.
- Điệp ngữ: Điệp ngữ "con sẽ..." được lặp lại nhiều lần ở cuối mỗi khổ thơ nhấn mạnh quyết tâm, ý chí kiên cường của người con muốn báo đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ.
Sự kết hợp nhuần nhuyễn các biện pháp tu từ đã góp phần tạo nên một bài thơ giàu cảm xúc, đầy tính nhân văn, ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt. Bài thơ là lời tri ân sâu sắc của tác giả dành cho người mẹ kính yêu của mình.
câu 7: Nội dung chính của đoạn thơ là nói về những hi sinh thầm lặng, cao cả mà người mẹ dành cho con mình.
câu 8: Tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất trên đời, không gì thay thế được. Tình yêu thương của mẹ dành cho con là duy nhất và vô điều kiện. Mẹ luôn hi sinh tất cả vì con cái mà không đòi hỏi bất cứ sự đền đáp nào. Trong cuộc sống này, nếu thiếu đi tình yêu thương của mẹ thì thật khó để chúng ta có thể trưởng thành và hạnh phúc.
câu 9: Hai câu thơ thể hiện nỗi nhớ da diết của người lính khi phải rời xa vòng tay yêu thương của mẹ để lên đường bảo vệ Tổ quốc. Dù ở nơi đâu thì với anh, chỉ có mẹ mới là quê hương thân thuộc nhất.