câu 1: Nhân vật trữ tình trong bài thơ là tác giả Đỗ Trung Quân
câu 2: Những hình ảnh tác giả viết về quê hương trong khổ 2 và 3 của bài thơ: chùm khế ngọt, đường đi học, cánh diều biếc, con đò nhỏ, cầu tre nhỏ, hoa bí, giậu mồng tơi, hoa sen.
câu 3: Trong hai câu thơ "Quê hương là con diều biếc/ Tuổi thơ con thả trên đồng", tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh ngang bằng để thể hiện tình cảm sâu sắc và đẹp đẽ của tác giả đối với quê hương.
- So sánh ngang bằng: Tác giả đã so sánh "quê hương" với "con diều biếc". Hai hình ảnh này có nét tương đồng về sự tự do, bay bổng, mang đến niềm vui và hạnh phúc cho con trẻ. So sánh ngang bằng giúp làm nổi bật vẻ đẹp thanh bình, yên ả của quê hương, nơi mà tuổi thơ được trải nghiệm những khoảnh khắc vô tư, hồn nhiên.
- Tác dụng: Biện pháp so sánh tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao, góp phần tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ. Hình ảnh "con diều biếc" gợi lên khung cảnh làng quê thanh bình, yên ả, nơi mà tuổi thơ được thả mình vào thiên nhiên, chơi đùa cùng bạn bè. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu tha thiết, gắn bó sâu nặng với quê hương, nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của tuổi thơ.
câu 4: Hai câu thơ "Quê hương nếu ai không nhớ / Sẽ không lớn nổi thành người" đã khẳng định vai trò quan trọng của quê hương đối với cuộc sống và sự trưởng thành của mỗi người. Quê hương được ví như người mẹ, nuôi dưỡng ta từ thuở ấu thơ đến khi trưởng thành. Nếu không có quê hương, chúng ta sẽ trở nên lạc lõng, bơ vơ giữa cuộc đời. Quê hương là nơi lưu giữ những giá trị văn hóa truyền thống, giúp ta hiểu rõ hơn về bản sắc dân tộc. Nó còn là nguồn động viên, khích lệ để ta vươn lên trong cuộc sống. Vì vậy, mỗi người cần biết trân trọng và gìn giữ quê hương, bởi đó chính là cội nguồn của sự trưởng thành và hạnh phúc.
câu 5: I. Bài học đầu cho con - Đỗ Trung Quân
Bài thơ được viết theo thể thơ lục bát, giọng điệu nhẹ nhàng, tha thiết, sâu lắng, phù hợp với việc diễn tả tình cảm, cảm xúc của nhà thơ. Qua những hình ảnh so sánh, ẩn dụ, nhân hóa, bài thơ đã gợi ra khái niệm "quê hương" vô cùng độc đáo và mới mẻ. Quê hương là nơi ta sinh ra, khi đi xa ta luôn nhớ về nó. Quê hương gắn liền với những sự vật thân thuộc, gần gũi, bình dị. Đó có thể là con diều biếc, cánh cò trắng, con đò nhỏ, dòng sông thơ ấu hay đơn giản chỉ là chùm khế ngọt, mái tranh nâu, đường đi học, bầu trời chiều... Những sự vật ấy gắn bó với tuổi thơ, với những kỉ niệm đẹp thời thơ ấu. Chúng ta hãy sống chậm lại để cảm nhận vẻ đẹp của quê hương mình. Hãy trân trọng từng phút giây, trân trọng những khoảnh khắc bên gia đình, bạn bè, quê hương. Bởi lẽ, chúng ta chỉ được sống một lần duy nhất, hãy sống trọn vẹn từng khoảnh khắc.
câu 1: Bài thơ "Quê hương" của Đỗ Trung Quân đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng bạn đọc bởi những vần thơ giàu cảm xúc. Đặc biệt, hai khổ thơ mở đầu và kết thúc đã góp phần thể hiện rõ nét tình yêu tha thiết của tác giả đối với quê nhà. Ở khổ thơ đầu tiên, tác giả đã sử dụng câu hỏi tu từ "Quê hương là gì hở mẹ?" để khơi gợi nỗi nhớ da diết về quê hương. Câu hỏi này được lặp lại hai lần, tạo nên nhịp điệu dồn dập, thể hiện sự khắc khoải, da diết của tác giả. Tiếp theo đó, tác giả đã liệt kê hàng loạt hình ảnh quen thuộc gắn liền với tuổi thơ của mỗi người như "chùm khế ngọt", "đường đi học", "con diều biếc". Những hình ảnh này vừa giản dị, mộc mạc nhưng lại vô cùng thân thương, gần gũi. Chúng gợi lên trong tâm trí người đọc những kỉ niệm đẹp đẽ về thời thơ ấu. Đến khổ thơ cuối, tác giả tiếp tục khẳng định vai trò quan trọng của quê hương đối với mỗi người. Quê hương được ví như "mẹ", là nơi nuôi dưỡng ta khôn lớn, trưởng thành. Nếu ai không nhớ về quê hương thì sẽ không thể trở thành một con người hoàn thiện. Lời khẳng định này được thể hiện qua giọng điệu chân thành, tha thiết của tác giả. Hai khổ thơ mở đầu và kết thúc bài thơ "Quê hương" đã thể hiện một cách sâu sắc tình yêu tha thiết của tác giả đối với quê nhà. Tình yêu ấy được thể hiện qua những hình ảnh giản dị, mộc mạc nhưng đầy ý nghĩa. Bài thơ đã để lại trong lòng người đọc những rung động sâu sắc về tình yêu quê hương đất nước.
câu 2: Trong cuộc sống, chúng ta luôn gặp những khó khăn và thử thách. Để vượt qua được những điều đó thì đòi hỏi mỗi người phải có bản lĩnh. Bản lĩnh chính là khả năng đương đầu với khó khăn thử thách, dám chịu trách nhiệm với cuộc đời mình và đi đến thành công. Người có bản lĩnh thường dám nghĩ dám làm, dám dấn thân, dám sống với đam mê của mình. Họ luôn kiên trì theo đuổi mục tiêu đã đặt ra mà không hề nản chí hay bỏ cuộc. Khi mắc sai lầm họ sẵn sàng thừa nhận và đứng dậy sau thất bại. Bản lĩnh không chỉ đơn thuần là sức mạnh cơ bắp mà nó còn là sự vững vàng về ý chí, tinh thần, tình cảm. Nó giúp con người rèn luyện ý chí, tăng cường lòng dũng cảm, từ đó biết nắm bắt cơ hội để vươn lên trong cuộc sống. Người có bản lĩnh thường dễ dàng đạt được thành công hơn vì họ biết cách đối nhân xử thế, tự tin vào bản thân. Tuy nhiên, trong xã hội vẫn còn rất nhiều người nhút nhát, thiếu bản lĩnh, không dám thể hiện bản thân, sợ bị chê cười nên chọn cách im lặng. Lại có những người khi thấy việc nặng nhọc sẽ đùn đẩy cho người khác,... Những người này đáng bị thẳng thắn phê phán. Mỗi người chỉ được sống một lần, chúng ta hãy sống, khẳng định giá trị bản thân và trở thành một công dân tốt, có ích cho xã hội.