Phương Nguyễn Bài thơ "Chiều Tây Bắc" của Vũ Trí Viễn khắc họa một cảnh chiều Tây Bắc đầy thơ mộng và yên bình qua những hình ảnh đẹp đẽ, tinh tế. Đọc bài thơ, ta không chỉ thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn cảm nhận được nhịp sống giản dị và hồn hậu của con người vùng cao. Hình ảnh trong bài thơ không chỉ gợi lên vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn thể hiện một không gian văn hóa đặc sắc, tạo nên cảm giác thanh bình, thư thái.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã sử dụng hình ảnh "Mặt trời như chiếc mâm son" để miêu tả vẻ đẹp rực rỡ của hoàng hôn. Câu thơ này gợi lên hình ảnh mặt trời dần lặn xuống núi, như một chiếc mâm đỏ, chiếu ánh sáng vàng ấm áp lên khắp không gian. Điều này không chỉ mang lại sự tĩnh lặng, êm đềm của cảnh chiều mà còn như một dấu hiệu của sự kết thúc một ngày lao động vất vả của con người. "Nhẹ rơi xuống núi ruộng còn khói bay" tiếp tục làm nổi bật vẻ đẹp huyền bí của buổi chiều Tây Bắc, khi những làn khói từ ruộng nương mờ ảo lan tỏa, tạo nên không gian mờ ảo, thanh thoát.
Hình ảnh "Đàn trâu về bản no đầy" là một hình ảnh quen thuộc trong đời sống của người dân vùng núi. Đàn trâu trở về sau một ngày làm việc, là biểu tượng của sự no ấm, yên bình. Tiếp đó, hình ảnh "Trẻ chăn ngồi cưỡi còn say sáo chiều" cho thấy những đứa trẻ trong bản làng đang thả hồn theo tiếng sáo, không vướng bận âu lo, tận hưởng niềm vui tuổi thơ trong không gian tĩnh lặng của chiều muộn. Tất cả những hình ảnh này đã khắc họa một bức tranh đẹp về cuộc sống sinh hoạt của người dân vùng Tây Bắc, gợi cảm giác thanh bình, giản dị mà sâu lắng.
Tiếp theo, tác giả miêu tả "Chiều thu Tây Bắc phiêu diêu" – một chiều thu với cái se lạnh của miền núi, khiến không gian trở nên lắng đọng, như một bản nhạc trầm mặc, phiêu diêu trong gió. "Bên đường hoàng cúc tỏa nhiều hương say" là hình ảnh của loài hoa cúc vàng nở rộ bên đường, với hương thơm ngào ngạt. Câu thơ này không chỉ tạo nên một không gian tươi đẹp mà còn mang đến một cảm giác dễ chịu, thư thái, làm say lòng người. Chính sự kết hợp giữa thiên nhiên tươi đẹp và hương sắc này khiến chiều Tây Bắc càng trở nên lãng mạn và tràn đầy sức sống.
Cuối cùng, hình ảnh "Chiêng đâu đồng vọng cuối ngày" và "Mải nhìn bỗng thấy trăng đầy bản xa" làm tăng thêm vẻ huyền bí, thơ mộng của bức tranh thiên nhiên. Âm thanh của chiêng đồng vang vọng khắp không gian, kết hợp với ánh trăng sáng lấp lánh chiếu rọi bản làng xa xôi, tạo nên một cảm giác ngây ngất, như một lời mời gọi tâm hồn phiêu du theo những điều huyền bí của vùng đất này.
Tóm lại, bài thơ "Chiều Tây Bắc" của Vũ Trí Viễn đã sử dụng những hình ảnh thiên nhiên đặc sắc để khắc họa vẻ đẹp của cảnh vật và cuộc sống con người vùng cao. Từ hình ảnh mặt trời, đàn trâu, những đứa trẻ chăn trâu, những đóa cúc vàng, đến chiêng đồng và ánh trăng, tất cả đều tạo nên một không gian tươi đẹp, huyền ảo, yên bình. Cảm nhận được những hình ảnh này, người đọc không chỉ thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên Tây Bắc mà còn cảm nhận được sự thanh thản trong tâm hồn con người nơi đây.