Thơ là một thể loại văn học được viết nên bởi những cảm xúc chân thật nhất trong tâm hồn tác giả. Chính vì vậy, mà thơ luôn mang đến cho chúng ta nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Có lẽ chính vì điều đó mà thơ đã trở thành món ăn tinh thần không thể thiếu đối với mỗi con người. Bàn về vấn đề này, có ý kiến cho rằng: "Thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ". Ý kiến này khẳng định vai trò quan trọng của tình cảm và ngôn từ trong việc tạo nên sức sống của thơ ca.
"Thơ ca bắt rễ từ lòng người": Điều này có nghĩa là thơ ca xuất phát từ những cảm xúc, suy nghĩ, trải nghiệm sâu sắc của nhà thơ về cuộc sống. Những rung động, trăn trở, yêu thương, đau khổ... của con người đều có thể trở thành nguồn cảm hứng để nhà thơ sáng tác thơ. Tình cảm là yếu tố cốt lõi, là nền tảng để nhà thơ xây dựng nên những câu thơ, bài thơ giàu cảm xúc, lay động lòng người.
"Nở hoa nơi từ ngữ": Từ ngữ là phương tiện để nhà thơ diễn đạt những cảm xúc, suy nghĩ của mình. Một bài thơ hay phải có ngôn ngữ giàu hình ảnh, âm thanh, nhịp điệu,... để có thể khơi gợi được những cảm xúc đẹp đẽ trong lòng người đọc. Ngôn ngữ là cánh cửa để nhà thơ mở ra thế giới nghệ thuật của riêng mình.
Như vậy, ý kiến "Thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ" đã khẳng định vai trò quan trọng của tình cảm và ngôn từ trong việc tạo nên sức sống của thơ ca. Một bài thơ hay phải có cả hai yếu tố này mới có thể chạm đến trái tim của người đọc.
Trong bài thơ "Ra vườn nhặt nắng", Nguyễn Thế Hoàng Linh đã thể hiện rõ ràng quan điểm này. Bài thơ là lời tâm sự của một người mẹ dành cho đứa con nhỏ của mình. Người mẹ đang dắt con ra vườn chơi, nhưng lại lo lắng vì trời sắp mưa. Tuy nhiên, người mẹ vẫn quyết định đưa con ra vườn để con có thể tận hưởng những tia nắng cuối cùng trước khi mưa tới. Qua bài thơ, chúng ta có thể thấy được tình cảm yêu thương, bao dung của người mẹ dành cho con. Người mẹ muốn con được vui vẻ, hạnh phúc dù chỉ là trong khoảnh khắc ngắn ngủi. Đồng thời, bài thơ cũng thể hiện tài năng sử dụng ngôn ngữ của Nguyễn Thế Hoàng Linh. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh thơ giản dị, gần gũi nhưng lại rất giàu sức gợi hình, gợi cảm. Những hình ảnh như "nắng vàng ươm", "mưa rơi lất phất", "bàn tay mẹ ấm áp"... đã giúp người đọc dễ dàng hình dung ra khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp và tình cảm yêu thương của người mẹ.
Có thể nói, "Ra vườn nhặt nắng" là một bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ của Nguyễn Thế Hoàng Linh. Bài thơ đã chứng minh cho quan điểm "Thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ".