
13/12/2024
13/12/2024
Bài văn biểu cảm về một lần em tủi thân với gia đình**
Trong cuộc sống, mỗi chúng ta đều có những lúc cảm thấy buồn bã, tủi thân. Và có một lần, khi tôi cảm thấy cô đơn nhất, không ai hiểu mình, chính là lúc tôi tủi thân với gia đình.
Mùa hè năm đó, tôi phải chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ quan trọng. Ngày ngày, tôi đều cắm cúi học bài, mong sao đạt kết quả tốt để làm vui lòng cha mẹ. Tuy nhiên, những nỗ lực của tôi dường như không được ai chú ý. Cha mẹ bận rộn với công việc, anh chị lại có những kế hoạch riêng của mình, chẳng ai quan tâm đến tâm trạng hay những khó khăn tôi phải đối mặt.
Một buổi tối, sau một ngày dài học bài căng thẳng, tôi mệt mỏi ngồi xuống bàn ăn mà lòng đầy bực bội. Tôi chỉ mong có ai đó hỏi thăm mình một chút, hỏi xem tôi có khỏe không, có gặp khó khăn gì trong việc học không, nhưng không. Bữa cơm trôi qua trong im lặng, chỉ có tiếng cười nói của anh chị tôi, còn tôi ngồi yên, cảm thấy mình như một cái bóng lặng lẽ trong gia đình.
Tôi nhìn vào những gương mặt quanh bàn ăn, lòng trĩu nặng. Tôi muốn lên tiếng, muốn nói cho mọi người biết rằng tôi đang cảm thấy rất tủi thân, nhưng rồi lại im lặng. Một phần vì tôi không muốn làm phiền mọi người, phần khác vì tôi sợ họ sẽ không hiểu được cảm giác của mình. Tôi không muốn mình trở thành gánh nặng của gia đình. Thế là tôi chỉ biết cúi đầu ăn, cố gắng kìm nén những cảm xúc đang cuộn trào trong lòng.
Lúc ấy, tôi tự hỏi, liệu mình có quá ích kỷ khi mong muốn nhận được sự quan tâm từ người thân? Liệu có phải tôi đã tự tạo ra những áp lực cho mình mà không dám chia sẻ với ai? Tôi không biết, nhưng trong khoảnh khắc đó, tôi thật sự cảm thấy rất cô đơn.
Dù vậy, sau đó, mẹ tôi bất ngờ gọi tôi lại, nhẹ nhàng hỏi: "Con sao vậy? Mấy hôm nay con ít nói, có chuyện gì không vui à?" Tôi ngạc nhiên và chỉ biết im lặng nhìn mẹ, nước mắt bỗng dưng chực trào ra. Mẹ đã hiểu tôi, dù không nói ra nhưng mẹ vẫn nhận ra rằng tôi đang gặp phải điều gì đó không ổn.
Dù chỉ là một câu hỏi đơn giản, nhưng trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Đôi khi, những gì ta cần không phải là sự xa hoa, không phải là những món quà đắt tiền, mà là sự quan tâm chân thành, là những lời hỏi thăm xuất phát từ trái tim.
Kể từ hôm đó, tôi nhận ra rằng trong gia đình, không ai hoàn hảo và cũng không ai hiểu hết được cảm xúc của nhau mọi lúc mọi nơi. Nhưng chính tình yêu thương và sự chia sẻ đã giúp chúng ta vượt qua những khó khăn. Dù có những lúc tôi cảm thấy tủi thân, nhưng tôi biết rằng gia đình luôn là nơi tôi tìm thấy sự an ủi và động viên lớn nhất.
Từ lần đó, tôi học được cách chia sẻ cảm xúc của mình với gia đình, để không còn phải tủi thân trong những lúc khó khăn nữa. Và tôi cũng hiểu rằng, gia đình luôn là bến đỗ bình yên, nơi mà dù có thế nào đi nữa, tôi vẫn sẽ được yêu thương và che chở.
13/12/2024
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời