phần:
: (1): Dây vũ, dây văn là tên gọi của hai loại đàn nhị.
(2): Cung và thương là hai nốt nhạc cơ bản trong âm giai ngũ cung thời cổ.
(3), (4): Hán Sở tranh hùng và Tư Mã Phượng cầu hoàng là những tích truyện nổi tiếng được đưa vào ca kịch dân gian.
(5): Chiến trường Hán Sở và Phượng Cầu Hoàng là những tích truyện nổi tiếng được đưa vào ca kịch dân gian.
(6): Kê Khang là danh sĩ cuối đời Tấn, có tài thơ phú, giỏi đàn hát.
(7): Lưu Thủy và Hành Vân là hai khúc nhạc do Kê Khang sáng tác. Quá Quan là khúc nhạc do người đời sau đặt tên cho bài nhạc mà Kê Khang đã chơi khi đi qua cửa ải. Chiêu Quân là khúc nhạc do người đời sau đặt tên cho bài nhạc mà Kê Khang đã chơi để tiễn biệt chủ nhân trước lúc ra đi.
phần:
câu 488: 1. Đoạn trích trên thuộc phần nào của tác phẩm Truyện Kiều? Tóm tắt nội dung phần này bằng vài câu văn ngắn gọn. 2. Trong đoạn trích, Thúy Kiều đã chơi những bản nhạc gì? Những bản nhạc ấy gợi lên điều gì? 3. Qua cách miêu tả tiếng đàn của Nguyễn Du, em thấy ông là người như thế nào?
câu 1: Các phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản là tự sự và miêu tả.
câu 2: Tiếng đàn của Thúy Kiều được so sánh với những âm thanh sau: -Tiếng đàn của nàng là "tiếng đàn vàng" -Tiếng đàn của nàng réo rắt như tiếng chim vàng anh -Tiếng đàn của nàng trong trẻo như tiếng suối chảy -Tiếng đàn của nàng trầm bổng như tiếng ngọc rơi xuống đất
câu 3: Trong hai câu thơ "Tiếng khoan như gió thoảng ngoài/ Tiếng mau sầm sập như trời đổ mưa", Nguyễn Du đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh để miêu tả âm thanh tiếng đàn của Kiều. Hai hình ảnh so sánh "gió thoảng" và "trời đổ mưa" mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc.
- Gió thoảng: gợi lên sự nhẹ nhàng, êm ái, thanh tao, tạo nên một không gian tĩnh lặng, yên bình. Hình ảnh này phù hợp với tâm trạng của Thúy Kiều lúc này - đang chìm đắm trong nỗi nhớ nhung da diết về Kim Trọng.
- Trời đổ mưa: thể hiện sự dữ dội, mạnh mẽ, dồn dập, tạo cảm giác bất an, lo lắng. Hình ảnh này phản ánh tâm trạng bồn chồn, lo sợ của Kiều trước những biến cố sắp xảy ra.
Sự kết hợp giữa hai hình ảnh so sánh đối lập này đã tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt cho câu thơ. Nó giúp người đọc cảm nhận rõ nét hơn tâm trạng phức tạp, đầy mâu thuẫn của nhân vật Thúy Kiều. Nàng vừa nhớ thương Kim Trọng tha thiết nhưng lại lo lắng cho tương lai đầy sóng gió phía trước.
Bên cạnh đó, việc sử dụng biện pháp so sánh còn góp phần làm tăng tính gợi hình, gợi cảm cho lời thơ. Những hình ảnh so sánh độc đáo, giàu sức biểu đạt đã giúp người đọc dễ dàng hình dung được khung cảnh và tâm trạng của nhân vật.
Như vậy, thông qua việc phân tích tác dụng của phép so sánh trong hai câu thơ trên, chúng ta có thể thấy được tài năng nghệ thuật bậc thầy của Nguyễn Du. Ông đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ để khắc họa chân thực tâm trạng của nhân vật, đồng thời gửi gắm những thông điệp sâu sắc về cuộc đời và con người.
câu 4: Nguyễn Du là một nhà thơ lớn của nền văn học Việt Nam. Ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm có giá trị, trong đó nổi bật nhất là Truyện Kiều. Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" là một trong những đoạn trích hay nhất của Truyện Kiều, thể hiện rõ tài năng nghệ thuật của Nguyễn Du. Trong đoạn trích này, Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình để miêu tả tâm trạng cô đơn, buồn tủi của Thúy Kiều khi bị giam lỏng tại lầu Ngưng Bích. Cảnh vật thiên nhiên được miêu tả trong đoạn trích đều mang vẻ đẹp u buồn, ảm đạm, phù hợp với tâm trạng của nhân vật. Mở đầu đoạn trích, Nguyễn Du đã sử dụng hình ảnh "cửa bể chiều hôm", "thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa" để gợi lên không gian rộng lớn, mênh mông, trống trải. Không gian ấy càng làm tăng thêm nỗi cô đơn, lẻ loi của Thúy Kiều. Tiếp theo, Nguyễn Du tiếp tục sử dụng hình ảnh "bóng chiều tà", "nắng vàng rơi xuống mặt đất" để tạo nên khung cảnh hoàng hôn buồn bã, ảm đạm. Khung cảnh ấy càng khiến cho Thúy Kiều cảm thấy cô đơn, lạc lõng giữa cuộc đời. Cuối cùng, Nguyễn Du sử dụng hình ảnh "gió cuốn mây trôi", "sương khói phủ đầy" để gợi lên sự vô định, bấp bênh của số phận con người. Hình ảnh này khiến cho Thúy Kiều cảm thấy bất an, lo lắng về tương lai của mình. Qua việc sử dụng các hình ảnh thiên nhiên, Nguyễn Du đã thể hiện rõ tâm trạng cô đơn, buồn tủi của Thúy Kiều khi bị giam lỏng tại lầu Ngưng Bích. Tâm trạng ấy được thể hiện qua những hành động, cử chỉ của nàng. Khi thì nàng "tựa cửa nhìn xa", khi thì nàng "ngồi tựa gối ôm đàn", khi thì nàng "chau mày chau mi". Những hành động, cử chỉ ấy cho thấy Thúy Kiều đang sống trong tâm trạng đau khổ, day dứt khôn nguôi. Tóm lại, đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" là một đoạn trích hay, giàu giá trị nghệ thuật. Qua đoạn trích này, Nguyễn Du đã thể hiện rõ tài năng nghệ thuật của mình trong việc sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình để miêu tả tâm trạng nhân vật.
câu 5: Âm nhạc là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta. Nó mang lại niềm vui, sự thư giãn và giúp chúng ta kết nối với nhau thông qua những giai điệu và lời ca. Tuy nhiên, để hiểu rõ hơn về vai trò quan trọng của âm nhạc trong đời sống tinh thần của con người, chúng ta cần nhìn vào các khía cạnh sau đây: -Âm nhạc giúp giảm căng thẳng và stress: Khi nghe nhạc, cơ thể chúng ta sẽ sản xuất ra hormone serotonin, giúp làm dịu tâm trạng và giảm căng thẳng. Điều này đặc biệt hữu ích cho những người đang phải đối mặt với áp lực công việc hoặc cuộc sống hàng ngày. -Âm nhạc tạo nên cảm xúc tích cực: Những bài hát hay thường chứa đựng những câu chuyện tình yêu, hy vọng và động viên. Chúng có khả năng khơi gợi những cảm xúc tích cực trong lòng người nghe, giúp họ cảm thấy hạnh phúc và lạc quan hơn. -Âm nhạc gắn kết mọi người lại gần nhau hơn: Một trong những điều tuyệt vời nhất mà âm nhạc mang lại chính là khả năng kết nối con người. Dù bạn ở bất kỳ đâu trên thế giới, chỉ cần cùng chia sẻ một giai điệu hay một bài hát, bạn sẽ dễ dàng tìm được điểm chung và giao tiếp với nhau một cách tự nhiên. Tóm lại, âm nhạc đóng vai trò vô cùng quan trọng trong đời sống tinh thần của con người. Nó không chỉ giúp chúng ta giải tỏa căng thẳng, tạo nên cảm xúc tích cực mà còn gắn kết mọi người lại gần nhau hơn. Hãy trân trọng và tận hưởng những khoảnh khắc đẹp đẽ mà âm nhạc mang đến cho cuộc sống của mình!