phần:
câu 1: Quan niệm sai lầm về việc không cần học vẫn có thể thành công là một ý kiến vô cùng nguy hiểm và cần được loại bỏ ngay lập tức. Đầu tiên, giáo dục đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong sự phát triển của mỗi cá nhân cũng như xã hội. Việc học tập giúp chúng ta tiếp cận với tri thức, nâng cao trình độ hiểu biết và kỹ năng sống. Những kiến thức này sẽ trở thành nền tảng vững chắc để con người có thể thích nghi với cuộc sống hiện đại và góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh hơn. Thứ hai, việc không học hành đầy đủ dẫn đến tình trạng thiếu hụt kiến thức cơ bản, gây khó khăn trong quá trình làm việc và giao tiếp hàng ngày. Điều này ảnh hưởng tiêu cực đến khả năng tư duy sáng tạo, giải quyết vấn đề và đưa ra các quyết định đúng đắn. Cuối cùng, việc không đầu tư vào giáo dục đồng nghĩa với việc lãng phí tiềm năng của chính mình và cả cộng đồng. Mỗi cá nhân đều có quyền được học hỏi và phát triển theo cách riêng của họ. Tuy nhiên, nếu không có môi trường giáo dục phù hợp, thì tài năng đó sẽ bị kìm hãm và không thể tỏa sáng hết mức có thể. Tóm lại, việc không học hành đầy đủ là một quan niệm hoàn toàn sai lầm và cần phải thay đổi. Chúng ta nên nhận thức rõ ràng rằng giáo dục là chìa khóa mở cánh cửa tương lai tươi sáng và hạnh phúc cho tất cả mọi người.
câu 2: Nguyễn Đình Chiểu là ngôi sao sáng trên bầu trời văn học Việt Nam. Ông không chỉ được biết đến với tư cách là một thầy giáo mà còn là một nhà thơ lớn của dân tộc. Cuộc đời ông gặp nhiều bất hạnh nhưng những tác phẩm của ông vẫn luôn thể hiện tinh thần yêu nước và nhân nghĩa. Trong đó có "Chạy giặc" - một trong những tác phẩm nổi bật nhất của ông khi nói về cảnh đất nước bị thực dân Pháp xâm lược. Bài thơ đã cho thấy nỗi đau xót trước cảnh tượng quê hương bị tàn phá bởi chiến tranh và ca ngợi tấm lòng yêu nước của người dân Việt Nam. Mở đầu bài thơ, tác giả đã tái hiện lại khung cảnh đất nước khi bị thực dân Pháp tấn công: Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây, Một bàn cờ thế phút sa tay. Hai câu thơ mở ra thời gian buổi chiều, đây cũng chính là khoảng thời gian kết thúc của một ngày. Thời khắc này thường gợi lên sự yên bình, sum họp bên gia đình. Nhưng ở đây, tác giả lại nhắc tới tiếng súng Tây. Tiếng súng ấy như báo hiệu cuộc sống yên bình của con người sắp chấm dứt. Họ phải đối mặt với nguy hiểm đang cận kề. Hình ảnh so sánh "Một bàn cơ thế phút sa tay" càng làm rõ hơn tình cảnh khó khăn của quân ta lúc bấy giờ. Chỉ trong chớp mắt, mọi thứ đều sụp đổ, tan biến. Cảnh tượng ấy khiến cho chúng ta liên tưởng đến việc quân ta thất thủ trước kẻ thù. Tiếp theo, hai câu thơ tiếp theo miêu tả cảnh tượng kinh hoàng khi quân giặc tràn vào: Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy, Mất ổ đàn chim dáo dát bay. Những đứa trẻ vì quá hoảng sợ nên đã bỏ nhà để chạy trốn. Chúng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết rằng có điều gì đó rất đáng sợ đang diễn ra. Đàn chim cũng vậy, chúng mất đi nơi trú ngụ an toàn, phải dang cánh bay đi tìm chỗ ẩn náu mới. Cả hai hình ảnh này đều tạo nên một bức tranh hỗn loạn, đầy bi thương. Bến Nghé của tiền tan bọt nước, Đồng Nai tranh ngói nhuốm màu mây. Hai địa danh quen thuộc của miền Nam lần lượt xuất hiện trong hai câu thơ. Bến Nghé vốn là nơi sầm uất, đông đúc nay trở nên hoang tàn, tiêu điều. Đồng Nai - vùng đất trù phú, giàu có cũng chịu chung số phận. Của cải, tài sản bị cướp bóc, đốt phá, khiến cho cả vùng đất chìm trong biển lửa. Trước cảnh tượng đau lòng ấy, tác giả đã đặt ra câu hỏi đầy chua xót: Hỏi trang dẹp loạn rày đâu vắng, Nỡ để dân đen mắc nạn này? Câu hỏi tu từ thể hiện sự thất vọng và phẫn nộ của tác giả trước thái độ thờ ơ của những người có trách nhiệm bảo vệ đất nước. Tại sao họ lại không đứng lên đấu tranh, để cho quân giặc lộng hành, gây ra bao nhiêu tổn thất cho nhân dân? Qua bài thơ, chúng ta có thể cảm nhận được nỗi đau xót của tác giả trước cảnh tượng quê hương bị tàn phá bởi chiến tranh. Đồng thời, bài thơ cũng ca ngợi tấm lòng yêu nước của người dân Việt Nam. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, họ vẫn kiên cường chống chọi, giữ vững tinh thần lạc quan.