phần:
câu 1: Trong cuộc sống, mỗi người đều có những khả năng và tài năng riêng biệt. Tuy nhiên, để thành công trong bất kỳ lĩnh vực nào, chúng ta cần phải biết cách phát huy tối đa tiềm năng của mình. Việc này đòi hỏi sự nỗ lực không ngừng nghỉ từ phía cá nhân. Phát huy tiềm năng là quá trình khai thác và sử dụng hiệu quả các khả năng vốn có của bản thân. Điều này bao gồm cả việc học hỏi, rèn luyện kỹ năng, nâng cao kiến thức và trau dồi đạo đức. Khi chúng ta dành thời gian và tâm huyết cho việc phát triển bản thân, chúng ta sẽ trở nên tự tin hơn, có thể đối mặt với mọi thử thách và đạt được mục tiêu của mình. Một ví dụ điển hình cho việc phát huy tiềm năng là câu chuyện của nhà khoa học Albert Einstein. Ông đã từng bị coi là một đứa trẻ chậm chạp và gặp khó khăn trong việc học tập. Tuy nhiên, nhờ vào niềm đam mê nghiên cứu và sự kiên trì, ông đã trở thành một trong những nhà vật lý vĩ đại nhất thế giới. Câu chuyện này cho thấy rằng, dù bạn có xuất phát điểm như thế nào đi chăng nữa, chỉ cần bạn luôn cố gắng và không ngừng phấn đấu, thì bạn cũng có thể đạt được những thành tựu đáng kể. Tóm lại, việc phát huy tiềm năng là vô cùng quan trọng và cần thiết trong cuộc sống. Nó giúp chúng ta trở nên tự tin, thành công và hạnh phúc hơn. Hãy luôn nhớ rằng, mỗi người đều có những khả năng đặc biệt của riêng mình, và nhiệm vụ của chúng ta là tìm ra và phát triển chúng.
câu 2: Bài làm
(1) Truyện ngắn Cô hàng xén được in trong tập Gió đầu mùa xuất bản năm 1937. Đây là một trong những tác phẩm tiêu biểu của Thạch Lam, thể hiện rõ phong cách nghệ thuật của nhà văn. Tác phẩm đã khắc họa thành công hình ảnh nhân vật Tâm với vẻ đẹp tâm hồn đáng quý trọng.
(2) Nhân vật Tâm là một cô gái bán hàng xén, ngày ngày gánh hàng ra chợ bán. Công việc tuy không nặng nhọc nhưng phải dậy từ sớm tinh mơ, đi đến tối mịt mới trở về. Dù vậy, Tâm vẫn giữ được nét đẹp trẻ trung, duyên dáng của mình. Đó là "cái cổ cao, đẹp như một đoá hoa loa kèn đang hé nở", là mái tóc đen lánh buông xuống như suối nước, là đôi mắt trong và sáng, cái nhìn êm mát như một buổi trưa hè. Vẻ đẹp ấy khiến bao nhiêu khách mua hàng mê mẩn, say đắm. Có nhiều người giàu sang đã ngỏ ý muốn kết bạn với nàng, nhưng đều bị Tâm tìm cách từ chối khéo léo. Bởi lẽ, Tâm vốn đã có người yêu, đó chính là anh giáo Thứ ở làng bên. Hai người đã định ngày tháng tổ chức lễ cưới. Những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với Tâm, nào ngờ đâu biến cố bất ngờ xảy đến. Anh Thứ vì nghe theo lời mẹ, hứa gả cho con của một ông phó lý trong làng nên đã nói lời chia tay với Tâm. Nàng đau khổ vô cùng, nghĩ quẩn nghĩ quanh rồi quyết định đi lấy chồng. Người mà nàng được gả vào chính là một Việt kiều vừa đi Pháp về, tên là Phát. Hắn ta đã tán tỉnh Tâm bằng những lời đường mật, hứa hẹn sẽ đưa nàng sang Paris hoa lệ, nơi có những toà nhà nguy nga tráng lệ, những chiếc ô tô bóng nhoáng chạy vè vè suốt ngày đêm. Nhưng Tâm biết rằng, hắn chỉ lợi dụng mình thôi chứ chẳng có ý gì khác. Thế nhưng, nàng đành nhắm mắt đưa chân bởi không còn lựa chọn nào khác nữa. Ngày lên xe hoa, Tâm buồn lắm, nàng cứ thẫn thờ như người mất hồn. Đến lúc về nhà chồng, nàng lại càng thất vọng hơn. Căn nhà của Phát rộng lớn và khang trang thật đấy, nhưng nó quá quạnh quẽ và vắng lặng. Cả ngôi nhà chỉ có mỗi hai vợ chồng nàng, không người thân thích, họ hàng. Đã thế, Phát còn là kẻ vũ phu, nghiện ngập, thường xuyên đánh đập, chửi bới vợ. Cuộc sống của Tâm đúng là địa ngục trần gian. Nàng chỉ mong sao thời gian trôi thật nhanh để thoát khỏi cái chốn này. Nhưng nàng đã lầm, Phát bắt nàng phải đeo tang chồng tròn một trăm ngày. Vậy là Tâm phải cắn răng chịu đựng, tiếp tục sống trong cảnh đọa đày. Cuối cùng, đến hạn một trăm ngày, Tâm vội vã bỏ trốn về nhà mẹ đẻ. Nàng cứ ngỡ rằng mình sẽ được đoàn tụ với người yêu, được hưởng hạnh phúc trọn vẹn. Nào ngờ, anh Giáo Thứ đã đi Sài Gòn để lập nghiệp, không biết bao giờ mới quay trở lại. Tâm hụt hẫng, tuyệt vọng vô cùng. Rồi nàng nhận ra rằng, chính chiến tranh đã cướp đi hạnh phúc của mình. Nếu không có chiến tranh, anh Giáo Thứ sẽ không phải đi xa, nàng cũng không phải lấy chồng rồi chịu bao cay đắng tủi nhục. Từ đó, Tâm quyết định sẽ hiến dâng cuộc đời mình cho cách mạng. Nàng tham gia vào đội tự vệ chiến đấu, tích cực góp phần vào công cuộc kháng chiến bảo vệ quê hương đất nước.
(3) Qua nhân vật Tâm, chúng ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn của những người phụ nữ Việt Nam xưa. Họ là những người phụ nữ dịu dàng, nết na, xinh đẹp. Không những thế, họ còn rất mạnh mẽ, kiên cường, sẵn sàng đứng lên đấu tranh để giành lại hạnh phúc cho bản thân và gia đình.