câu 1: Nhân vật trữ tình trong bài thơ trên là "anh" và "em".
câu 2: Những từ ngữ, hình ảnh miêu tả cảnh thiên nhiên mùa đông trong khổ thơ thứ nhất: nắng đã vàng hanh, tiếng sếu vọng, sông gầy, mây trắng về, trước sân.
câu 3: - Biện pháp tu từ nhân hoá : "tiếng sếu vọng"
- Tác dụng : làm cho câu thơ trở nên sinh động hơn , gợi tả âm thanh vang vọng của tiếng sếu . Đồng thời thể hiện sự cô đơn , trống vắng khi phải sống xa nhà của người con gái .
câu 4: Nội dung của hai câu thơ trên: - Hai câu thơ thể hiện sự tuần hoàn của thời gian và quy luật của tạo hóa. Xuân đến rồi xuân đi, năm cũ qua đi năm mới lại tới nhưng tất cả đều mang theo những kỉ niệm đẹp đẽ khó phai mờ.
câu 5: Cảm nhận về khổ thơ thứ nhất trong bài Nắng đã hanh rồi - Vũ Quần Phương Khổ thơ đầu tiên của bài "Nắng đã hanh rồi" đã gợi ra cho người đọc nhiều suy tư, trăn trở về tình yêu quê hương, đất nước. Tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để miêu tả cảnh vật khi mùa đông đến. Những sự vật vốn vô tri, vô giác nay được tác giả thổi hồn vào đó khiến chúng trở nên sinh động và gần gũi với con người hơn bao giờ hết. Hình ảnh "sương chùng chình qua ngõ" gợi lên vẻ đẹp lãng mạn, trữ tình của khung cảnh thiên nhiên. Sương sớm mai giăng mắc khắp nơi, tạo nên một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp. Nó như đang chậm rãi, thong dong bước đi trên con đường làng quen thuộc. Từ láy "chùng chình" kết hợp với động từ "qua ngõ" thể hiện sự lưu luyến, bịn rịn của sương sớm đối với con người và cảnh vật. Câu thơ tiếp theo "Tiếng sếu vọng sông ngày" gợi lên âm thanh vang vọng của tiếng chim sếu kêu. Tiếng chim sếu như đang gọi bầy, báo hiệu mùa đông đã đến. Âm thanh này mang đến cho con người cảm giác cô đơn, trống trải. Hai câu thơ cuối cùng của khổ thơ đã thể hiện tâm trạng của con người khi mùa đông đến. Câu hỏi tu từ "Em ở xa nhà, em có hay?" thể hiện nỗi nhớ nhung da diết của tác giả dành cho quê hương, gia đình. Câu thơ "Mây trắng về đông lắm" gợi lên hình ảnh bầu trời mùa đông xám xịt, u ám. Bầu trời đầy những đám mây trắng xóa, tạo nên một khung cảnh buồn bã, ảm đạm. Như vậy, khổ thơ đầu tiên của bài "Nắng đã hanh rồi" đã khắc họa thành công khung cảnh thiên nhiên mùa đông và tâm trạng của con người khi mùa đông đến. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu quê hương, đất nước.
câu 1: Trong bài thơ "Nắng đã hanh rồi", Vũ Quần Phương đã khắc họa bức tranh thiên nhiên mùa thu đẹp đẽ và đầy sức sống. Bức tranh này được thể hiện rõ nét qua các chi tiết như màu sắc của nắng, âm thanh của tiếng sếu, sự chuyển động của mây trắng,... Màu sắc của nắng được miêu tả là "vàng hanh" - một gam màu ấm áp, rực rỡ nhưng không chói chang. Nắng hanh như đang tô điểm cho cảnh vật thêm phần tươi sáng, rạng ngời. Tiếng sếu vọng sông gày cũng là một âm thanh đặc trưng của mùa thu. Tiếng sếu vang vọng trên dòng sông gày, tạo nên một khung cảnh thanh bình, yên ả. Sự chuyển động của mây trắng cũng góp phần làm tăng thêm vẻ đẹp của bức tranh. Mây trắng bay về đông, tạo nên một khung cảnh lãng mạn, trữ tình. Tất cả những chi tiết đó đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên mùa thu đẹp đẽ, tràn đầy sức sống. Bức tranh này mang đến cho người đọc cảm giác thư thái, an nhiên. Nó gợi nhắc chúng ta về vẻ đẹp của quê hương, đất nước.
câu 2: Trong cuộc sống, chúng ta sẽ gặp phải rất nhiều khó khăn và thử thách. Để vượt qua nó, con người cần có ý chí, nghị lực để vươn lên trong cuộc sống. Vậy thế nào là ý chí? Ý chí là sự dũng cảm, cố gắng, quyết tâm vượt qua thử thách dù khó khăn đến đâu. Người có ý chí là người luôn kiên trì, nhẫn nại theo đuổi mục tiêu mà mình đã đề ra, không chùn bước trước bất kì khó khăn, trở ngại nào. Họ biết rút kinh nghiệm từ thất bại, từng bước giải quyết vấn đề. Ví dụ như thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký, mặc dù bị liệt cả hai tay nhưng thầy vẫn cố gắng luyện viết bằng chân và trở thành một thầy giáo giỏi. Hay như chủ tịch Hồ Chí Minh, mười bốn tuổi đã rời bến cảng Nhà Rồng ra đi tìm đường cứu nước. Ba mươi năm bôn ba nước ngoài, Người đã trở về đem ánh sáng độc lập, tự do cho dân tộc Việt Nam. Như vậy, ý chí chính là yếu tố quan trọng dẫn đến thành công. Nếu thiếu đi ý chí thì mỗi người chỉ như đang chập chững một chân trên con đường đến tương lai. Khi đó, làm sao chúng ta có thể đạt được mục đích cuối cùng. Tuy nhiên, trong xã hội vẫn còn có nhiều người nóng vội, muốn đạt được kết quả ngay lập tức; lại có người dễ nản chí, bỏ cuộc khi gặp khó khăn,... Những người này đáng bị phê phán và cần thay đổi bản thân nếu muốn đạt được thành công. Mỗi người nên rèn luyện bản thân để có ý chí vì "Có công mài sắt, có ngày nên kim".