câu 1: Trong văn bản trích từ nhật ký của Đặng Thùy Trâm, có thể liệt kê các sự việc được nhắc đến như sau:
1. Tin Hường đã chết: Nhân vật chính bàng hoàng nhận tin Hường đã hy sinh trong chiến tranh.
2. Nỗi đau mất mát: Nhân vật thể hiện nỗi đau xót khi mất đi người bạn thân thiết, Hường.
3. Ký ức về những kỷ niệm: Nhân vật nhớ lại những kỷ niệm đẹp với Hường, như những đêm tâm sự, những buổi tắm suối, và những cái ôm, hôn.
4. Nỗi đau của cha Hường: Nhân vật cảm thấy xót xa cho chú Công (cha của Hường) khi ông không hay biết về cái chết của con gái.
5. Nỗi buồn của anh Quang: Nhân vật nhắc đến anh Quang, người đã chờ đợi Hường và không thể thực hiện được ước mơ của mình.
6. Tin tức về Đường: Nhân vật nhận được tin Đường (một người bạn khác) bị bắt sống trong khi làm nhiệm vụ.
7. Nỗi lo lắng cho Đường: Nhân vật lo lắng không biết Đường có chịu đựng được sự tra tấn hay không.
8. Lời hát của Đường: Nhân vật nhớ lại lời hát của Đường, thể hiện nỗi đau và tình cảm của một người con dành cho mẹ.
9. Nỗi đau của các bà mẹ khác: Nhân vật cảm nhận nỗi đau của những bà mẹ mất con trong chiến tranh, và liên tưởng đến nỗi đau của mẹ mình nếu con gái hy sinh.
10. Sự tàn khốc của chiến tranh: Nhân vật thể hiện sự đau xót trước những mất mát do chiến tranh gây ra, không chỉ cho bản thân mà còn cho nhiều người khác.
Những sự việc này thể hiện rõ nỗi đau, sự mất mát và tình cảm sâu sắc của nhân vật trong bối cảnh chiến tranh.
câu 2: Hai chi tiết thể hiện tình cảm, cảm xúc của tác giả trong văn bản: + Bao giờ cho hết những đau xót này - Nay một người ngã xuống, mai lại một người ngã xuống. Xương máu đã chất cao như ngọn núi căm thù sừng sững trước mắt chúng ta. Bạo giờ! Bao giờ và bao giờ hỡi các đồng chí? Bao giờ mới đuổi hết lũ quân uống máu người không tanh ấy khỏi đất nước chúng ta. + Mình bỗng nhớ hôm nào gặp Hưởng bên bờ suối ở Nghĩa Hành, Hương ôm mình trong tay, hôn lên mái tóc, hôn lên má mình và cả hai cùng rung rưng nước mắt. Nhìn chú Công vẫn bình thản không hay biết gì về tin sét đánh ấy, mình thấy xót xa như ai xát muối vào trong ruột. Mất một đứa con như Hương còn đau hơn mất cả khúc ruột. Chú ơi, hãy nén đau thương lại đi chú, nếu biết tin này! Và anh Quang, người con trai đã thủy chung chờ đợi Hương trong bao nhiêu năm nay cũng không bao giờ thực hiện được mơ ước nữa. Của anh đã vĩnh viễn nằm yên dưới nắm đất quê hương anh rồi.
câu 3: Đoạn trích giúp em hiểu thêm về tuổi trẻ Việt Nam trong thời kì kháng chiến chống Mỹ cứu nước đầy gian khổ, khó khăn nhưng họ luôn lạc quan, dũng cảm, kiên cường vượt qua mọi thử thách, sẵn sàng hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc.
câu 4: Câu cảm thán và câu nghi vấn trong đoạn trích có tác dụng thể hiện nỗi đau đớn, tiếc nuối, xót xa của bác sĩ Đặng Thùy Trâm trước sự hy sinh của đồng đội, đặc biệt là cô y tá trẻ tên Hường. Những câu hỏi tu từ như "bao giờ cho hết những đau xót này", "bao giờ mới đuổi hết lũ quân uống máu người không tanh ấy khỏi đất nước chúng ta" càng làm tăng thêm nỗi ám ảnh, day dứt trong lòng người đọc.