1. - Dẫn chứng: + Ông Typn muốn thay đổi kiểu áo dài truyền thống thành áo tân thời để phù hợp hơn với xu hướng mới. + Bà Typn thì lại cho rằng nên giữ nguyên nét đẹp cổ điển vốn có của chiếc áo dài Việt Nam. → Quan niệm khác nhau giữa hai người về vấn đề bảo tồn hay phát triển nền văn hóa dân tộc. 2. Công việc ở tiệm may Âu Hóa có ý nghĩa rất lớn đối với công cuộc tiến thân của Xuân Tóc Đỏ sau này. Chi tiết giúp em nhận ra điều đó chính là câu nói của ông Typn khi giới thiệu Xuân Tóc Đỏ với mọi người: “Đây là ông Xuân, người sẽ làm nên sự nghiệp lớn cho cửa hàng ta”. Câu nói này khẳng định vị trí và tầm quan trọng của Xuân Tóc Đỏ trong tương lai. Từ đây, em thấy được tham vọng của ông Typn trong việc đưa cửa hàng Âu Hóa trở nên nổi tiếng và phát triển mạnh mẽ. 3. - Hành động: + Ông Typn luôn tìm kiếm những mẫu thiết kế mới nhất, độc đáo nhất để thu hút khách hàng. + Ông thường xuyên tổ chức các buổi trình diễn thời trang để quảng bá sản phẩm của mình. - Lời nói: + Ông Typn luôn nhấn mạnh đến sự tiện lợi, thoải mái và sang trọng của trang phục Âu Hóa. + Ông cũng không ngần ngại chỉ trích những người vẫn còn giữ thói quen mặc trang phục truyền thống. - Hành động: + Ông Typn luôn tìm kiếm những mẫu thiết kế mới nhất, độc đáo nhất để thu hút khách hàng. + Ông thường xuyên tổ chức các buổi trình diễn thời trang để quảng bá sản phẩm của mình. - Lời nói: + Ông Typn luôn nhấn mạnh đến sự tiện lợi, thoải mái và sang trọng của trang phục Âu Hóa. + Ông cũng không ngần ngại chỉ trích những người vẫn còn giữ thói quen mặc trang phục truyền thống. Qua những hành động và lời nói trên, em nhận thấy ông Typn là một người có tài năng kinh doanh, nhạy bén với xu hướng thời trang. Tuy nhiên, ông cũng là một người khá ích kỷ, chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân mà bỏ qua những giá trị truyền thống của dân tộc. 4. Chủ đề của văn bản là phê phán lối sống chạy theo mốt, chạy theo thời thượng của một bộ phận người trong xã hội đương thời. Những hành động, lời nói của vợ chồng Văn Minh và ông Nhà Báo trong đoạn trích trên góp phần thể hiện rõ chủ đề này. Vợ chồng Văn Minh là những người giàu có, thích hưởng thụ. Họ luôn chạy theo những mốt mới nhất, dù biết rằng chúng chẳng mang lại lợi ích gì cho bản thân hay xã hội. Ông Nhà Báo là một người có quyền lực, nhưng lại sử dụng quyền lực của mình để phục vụ cho mục đích cá nhân. Ông ta sẵn sàng viết bài ca ngợi những thứ vô bổ, nhằm thu hút sự chú ý của dư luận, bất chấp hậu quả mà nó gây ra. Những hành động, lời nói của họ đã góp phần tạo nên bức tranh xã hội đầy mâu thuẫn, nơi con người bị cuốn vào vòng xoáy của danh lợi, tiền bạc mà quên đi những giá trị cốt lõi của cuộc sống. 5. Theo tôi, "nghĩa lí cái việc cải cách của ông cai thợ may" mà Xuân Tóc Đỏ băn khoăn không hiểu, thực chất là việc cải cách trang phục, cụ thể là chuyển từ trang phục truyền thống sang trang phục phương Tây. Qua ván bán này, tác giả thể hiện thái độ mỉa mai, châm biếm đối với công cuộc âu hóa, phương tây hóa ở đô thị Việt Nam vào thập niên 30 của thế kỉ XX. Tác giả cho rằng, việc cải cách trang phục chỉ là một hình thức chạy theo mốt, chạy theo thời thượng, chứ không hề mang lại lợi ích gì cho đất nước. Thay vì tập trung vào những vấn đề cấp bách như giáo dục, y tế,... thì nhiều người lại chỉ quan tâm đến việc ăn mặc sao cho giống người phương Tây. Điều này đã khiến cho xã hội trở nên hỗn loạn, mất đi những giá trị truyền thống tốt đẹp. 6. Nhận xét về ngôn ngữ, lời nói của các nhân vật trong đoạn trích. So sánh với ngôn ngữ, lời nói của các nhân vật trong một tác phẩm tự sự trung đại mà bạn đã học. Ngôn ngữ, lời nói của các nhân vật trong đoạn trích trên rất đa dạng, phản ánh chân thực đời sống xã hội đương thời. Các nhân vật đều sử dụng ngôn ngữ giản dị, dễ hiểu, phù hợp với hoàn cảnh giao tiếp. Ví dụ, ông Typn sử dụng ngôn ngữ của một người buôn bán, luôn nhắc đến lợi nhuận và doanh số. Còn bà Typn lại sử dụng ngôn ngữ của một người phụ nữ, luôn lo lắng cho vẻ ngoài của mình. So với ngôn ngữ, lời nói của các nhân vật trong một tác phẩm tự sự trung đại, ngôn ngữ, lời nói của các nhân vật trong đoạn trích trên có phần gần gũi, mộc mạc hơn. Trong các tác phẩm tự sự trung đại, ngôn ngữ thường được sử dụng theo khuôn mẫu, có tính ước lệ cao. Còn trong đoạn trích trên, ngôn ngữ được sử dụng linh hoạt, phản ánh chân thực đời sống xã hội đương thời.