20/01/2025
20/01/2025
20/01/2025
Nhận định của nhà thơ Nguyễn Quang Thiệu cho rằng "Sự sinh ra của một bài thơ không có mục đích để xác lập vị trí hay vị thế của nhà thơ. Nó là tiếng vang lên của đời sống và như vô tình đánh thức người đọc về chính bản thể của mình (...) Nó làm người ta tỉnh giác và mở rộng cảm thức của mình về chính bản thể và đời sống đang đi qua họ" chứa đựng một quan điểm sâu sắc về giá trị và chức năng của thơ ca. Tôi hiểu ý kiến này như sau:
Từ nhận định trên, ta có thể thấy sự tương đồng với tác động của bài thơ "Không đề" của Lưu Quang Vũ. Bài thơ không tập trung vào việc phô diễn kỹ thuật hay khẳng định vị thế của nhà thơ, mà tập trung vào việc thể hiện những cảm xúc, suy tư về cuộc đời, về con người.
Sự tỉnh giác và mở rộng cảm thức khi cảm nhận bài thơ "Không đề" của Lưu Quang Vũ:
Bài thơ "Không đề" của Lưu Quang Vũ thường mang đến cho người đọc cảm giác bâng khuâng, xót xa trước những mất mát, những đổi thay của cuộc đời. Nó gợi nhắc về những điều tưởng chừng như nhỏ bé, bình dị nhưng lại vô cùng quý giá.
Ví dụ, những câu thơ như "...những cánh buồm xưa rồi cũng mất/ Chỉ còn lại biển cả với trời xanh..." gợi lên cảm giác về sự vô thường của cuộc đời, về những điều rồi sẽ qua đi. Điều này đánh thức trong lòng người đọc những suy tư về giá trị của hiện tại, về những gì mình đang có.
Tóm lại, nhận định của Nguyễn Quang Thiệu đã làm sáng tỏ giá trị đích thực của thơ ca, và điều này hoàn toàn đúng với tác động mà bài thơ "Không đề" của Lưu Quang Vũ mang lại. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một tiếng nói thức tỉnh, mở rộng tâm hồn người đọc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời