10/07/2025
11/07/2025
Thị Luânn Thơ ca là nơi gửi gắm những suy tư sâu lắng, là tiếng nói thầm thì của tâm hồn trước hiện thực đời sống. Đoạn thơ trích dẫn đã thể hiện một cách xúc động hình ảnh đất nước trong đau thương, hy sinh nhưng cũng đầy yêu thương và kiêu hãnh. Đặt trong dòng chảy thi ca kháng chiến, hai đoạn thơ cho ta thấy rõ vẻ đẹp của đất nước từ cái nhìn nhân văn, gần gũi với hình tượng người mẹ và những mất mát trong chiến tranh.
Về nội dung, hai đoạn thơ đều thể hiện tình yêu nước sâu sắc qua hình tượng người mẹ và sự hy sinh thầm lặng của những con người bình dị. Câu thơ “Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu…” mở ra một hình ảnh đất nước mềm mại, mang vẻ đẹp truyền thống, đậm chất dân tộc, gắn với âm thanh đặc trưng của dân ca. Hình ảnh “giọt đàn bầu” ở đây không chỉ là âm thanh mà còn là biểu tượng tâm hồn Việt, nơi hội tụ cảm xúc, bản sắc và cả những nỗi niềm dân tộc.
Sang đoạn thơ tiếp theo, tác giả đi sâu vào nỗi đau của một người mẹ có ba lần tiễn con ra trận, nhưng “hai lần khóc thầm lặng lẽ”, “các anh không về” – những câu thơ như nấc nghẹn trong lòng người đọc. Nỗi đau ấy không ồn ào, không bi lụy, mà âm thầm, nhẫn nại – như chính bản chất của những bà mẹ Việt Nam trong suốt chiều dài lịch sử giữ nước. Đoạn thơ đã khắc họa một hình ảnh đất nước rất thực: nơi có biết bao bà mẹ âm thầm gánh chịu nỗi mất mát, hy sinh thân yêu nhất của đời mình cho Tổ quốc. Từ đó, hiện lên một chân lý: đất nước không chỉ được làm nên bởi xương máu anh hùng mà còn bởi nước mắt âm thầm của những người mẹ.
Về nghệ thuật, cả hai đoạn thơ đều sử dụng hình ảnh biểu tượng và giọng điệu trữ tình sâu lắng. “Giọt đàn bầu” là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo – giọt âm thanh như giọt lệ, thấm đẫm nỗi lòng đất nước, vừa mềm mại vừa day dứt. Giọng điệu thơ thiết tha, nhẹ nhàng mà sâu lắng. Ở đoạn thứ hai, việc sử dụng liệt kê kết hợp tăng tiến: “ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm…” không chỉ gợi cảm giác mất mát mà còn khắc sâu vào tâm trí người đọc hình ảnh người mẹ như “ba lần sinh con – hai lần mất con”. Việc sử dụng cấu trúc lặp, đặc biệt là câu ngắn “Đất nước tôi” ở đầu và cuối đoạn, như một lời khẳng định mạnh mẽ: mọi điều thiêng liêng, đau thương và cao đẹp đều thuộc về Tổ quốc.
Cả hai đoạn thơ đều khai thác những khía cạnh khác nhau nhưng cùng tôn vinh một biểu tượng lớn – Đất nước, hiện lên qua những gì chân thực nhất, gần gũi nhất. Không phải là chiến công lẫy lừng, mà là hình ảnh cây đàn bầu, tiếng mẹ ru con, là nước mắt thầm của mẹ tiễn con đi trận mạc. Qua đó, người đọc càng cảm nhận được chiều sâu tâm hồn Việt Nam – nơi chan chứa yêu thương, chan chứa lòng thủy chung, gắn bó giữa con người với đất nước như máu thịt không thể tách rời.
Tóm lại, hai đoạn thơ đã làm nổi bật lên vẻ đẹp bình dị mà thiêng liêng của đất nước qua hình tượng người mẹ và âm thanh truyền thống. Cái nhìn tinh tế và nhân văn ấy không chỉ làm sâu sắc thêm tư tưởng yêu nước mà còn khơi dậy trong lòng người đọc niềm tự hào, biết ơn và trân quý đất nước – nơi mà mỗi giọt đàn, mỗi giọt nước mắt mẹ đều mang theo hình hài Tổ quốc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
10/08/2025