câu 1: Thể thơ tự do Dấu hiệu nhận biết: số chữ trong mỗi dòng không bằng nhau, cách gieo vần linh hoạt
câu 2: Nhân vật trữ tình là "con".
câu 3: Những mong mỏi của người con trước khi giã biệt mẹ là:
- Mong được mẹ tha thứ, chấp nhận sự ra đi của mình.
- Mong mẹ sẽ tìm thấy niềm vui trong cuộc sống.
câu 4: Từ "Bẽ bàng" trong bài thơ "Mẹ Ơi" của Đồng Đức Bốn có nghĩa là sự xấu hổ, tủi nhục hoặc cảm giác bị thất bại trước những điều không như ý muốn.
câu 5: - Bố cục bài thơ gồm 3 khổ, được chia theo vần chân:
+ Khổ 1: Mẹ ơi! Con không còn gì cả/ Cúi đầu lạy mẹ con đi về trời.
+ Khổ 2: Chỉ xin mẹ một tiếng cười và câu hát thuở mẹ ngồi ru con.
+ Khổ 3: Cho nên Phật vẫn ngàn tay để kêu cầu/ Tin rằng sông lắm phù sa cho nên đời vẫn nở hoa bốn mùa.
câu 6: Đề tài: tình mẫu tử thiêng liêng Chủ đề: Bài thơ thể hiện sự trân trọng, kính yêu đối với mẹ và những hy sinh thầm lặng mà mẹ dành cho con Tư tưởng: Tình cảm gia đình là điều quý giá nhất trong cuộc sống Thông điệp: Hãy luôn trân trọng tình cảm gia đình vì đó là thứ tình cảm cao đẹp và đáng quý
câu 7: - Giọng điệu: nhẹ nhàng, tha thiết, sâu lắng.
- Mạch cảm xúc: từ sự xót thương, đau đớn khi phải rời xa trần thế đến niềm tin vào kiếp luân hồi, hy vọng được gặp lại mẹ ở kiếp sau.
- Cảm hứng chủ đạo: tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt.
câu 8: Câu thơ trên là lời khẳng định niềm tin vào cuộc sống, dù có khó khăn, gian khổ nhưng nếu chúng ta luôn giữ vững niềm tin, hy vọng thì sẽ vượt qua được tất cả. Niềm tin ấy xuất phát từ quy luật tự nhiên của dòng sông - dòng sông mang trong mình sức sống mãnh liệt, luôn chảy mãi không ngừng nghỉ, bất chấp mọi khó khăn, thử thách. Từ đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp đến mỗi người hãy luôn lạc quan, tin tưởng vào tương lai tươi sáng, bởi cuộc sống luôn ẩn chứa những điều tốt đẹp.
câu 9: Cuộc sống là một hành trình dài mà ở đó mỗi người đều phải trải qua những thăng trầm, biến đổi. Trong dòng chảy bất tận ấy, sự ra đi luôn là một chủ đề đầy ám ảnh, gợi lên nhiều cảm xúc phức tạp trong lòng mỗi người. Sự ra đi không chỉ đơn thuần là việc rời bỏ thế giới này, mà còn mang theo bao ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống, về giá trị của thời gian và về sự trân trọng những khoảnh khắc quý báu.
Sự ra đi là lúc ta nhận thức rõ ràng hơn về bản chất của cuộc sống. Nó nhắc nhở chúng ta rằng mọi thứ trên đời đều hữu hạn, dù là tuổi trẻ, sức khỏe hay những mối quan hệ. Khi đối diện với cái chết, ta sẽ thấy được tầm quan trọng của việc sống trọn vẹn từng giây phút, không lãng phí thời gian vào những điều vô bổ. Sự ra đi cũng giúp ta hiểu rằng hạnh phúc không nằm ở chỗ sở hữu nhiều thứ, mà chính là ở cách ta tận hưởng và chia sẻ niềm vui với những người thân yêu.
Sự ra đi cũng là cơ hội để ta nhìn lại cuộc đời mình, đánh giá những thành công và thất bại, những bài học rút ra từ những trải nghiệm. Nó giúp ta trưởng thành hơn, trở nên mạnh mẽ và kiên cường trước những thử thách của cuộc sống. Những kỷ niệm đẹp đẽ, những lời dặn dò cuối cùng của người ra đi sẽ mãi là nguồn động lực to lớn để ta tiếp tục bước đi trên con đường phía trước.
Tuy nhiên, sự ra đi không phải là dấu chấm hết. Nó mở ra một cánh cửa mới, nơi mà linh hồn vẫn tồn tại, vẫn dõi theo và ủng hộ chúng ta. Cái chết không phải là sự kết thúc, mà là một sự chuyển tiếp sang một dạng tồn tại khác, nơi mà tình yêu thương và sự hy sinh vẫn tiếp tục lan tỏa.
Tóm lại, sự ra đi là một phần tất yếu của cuộc sống, nhưng nó không phải là điều đáng sợ. Thay vào đó, nó là một lời nhắc nhở về giá trị của thời gian, về sự trân trọng những khoảnh khắc quý báu và về tình yêu thương vô bờ bến. Hãy sống trọn vẹn từng ngày, vì cuộc sống ngắn ngủi và không chờ đợi ai cả.