Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Tình mẫu tử từ lâu đã trở thành một trong những tình cảm máu thịt cao quý và thiêng liêng nhất đối với mỗi con người. Chính vì vậy, đây cũng là một đề tài được rất nhiều nhà văn, nhà thơ đưa vào trong thơ ca để bày tỏ lòng kính trọng và biết ơn sâu sắc. Trong đó, em đặc biệt ấn tượng với bài thơ “Mẹ” của Đỗ Trung Lai. Bài thơ đã khắc họa chân thực hình ảnh người mẹ qua hình ảnh cây cau quen thuộc. Ngay từ hai câu thơ đầu tiên, chúng ta đã thấy được sự đối lập giữa cây cau và mẹ: “Lưng mẹ còng rồi Cau thì vẫn thẳng Cau – ngọn xanh rờn Mẹ – đầu bạc trắng”. Cây cau vốn là một loài cây rất quen thuộc đối với mỗi làng quê Việt Nam. Tác giả đã lựa chọn hình ảnh cây cau để so sánh với mẹ bởi đây đều là những thứ vô cùng thân thuộc, gần gũi. Khi còn trẻ, lưng mẹ còn thẳng nên trồng cau cũng không quá khó khăn. Thế nhưng, theo thời gian trôi đi, mẹ giờ đây đã già yếu, lưng mẹ còng dần, không còn được thẳng như trước nữa. Ngược lại với sự còng lưng của mẹ là dáng vẻ thẳng tắp của cây cau. Sự đối lập ấy khiến chúng ta cảm nhận rõ được sự tàn nhẫn của thời gian. Nó có thể khiến cho con người thay đổi rõ rệt theo thời gian. Hình ảnh “Cau – ngọn xanh rờn/ Mẹ – đầu bạc trắng” cũng thể hiện được nỗi xót xa của người con khi thấy mẹ già yếu. Mặc dù ngoài miệng không nói ra nhưng ẩn sâu trong câu thơ là nỗi đau đớn đến tột cùng: “Cau gần với trời Mẹ thì gần đất!” Sự thật nghiệt ngã ấy khiến cho người con phải thốt lên rằng: “Ngày con còn bé Cau mẹ bổ tư Giờ cau bổ tám Mẹ còn ngại to!”. Khi còn bé, miếng cau thường được bổ tư. Đó là thời điểm mà mẹ còn mạnh khỏe. Thế nhưng giờ đây, miếng cau chỉ cần bổ làm tám. Vậy mà mẹ vẫn cảm thấy to, sợ rằng mình sẽ không ăn hết được miếng cau đó. Điều này cho thấy mẹ đã già yếu đi rất nhiều, không còn được khỏe mạnh như xưa nữa. Hình ảnh “miếng cau khô” ở cuối cùng càng làm nổi bật lên sự héo hắt, hao mòn của mẹ. Mỗi lần nâng miếng cau khô lên, người con lại không cầm được nước mắt vì thương mẹ: “Một miếng cau khô Khô gầy như mẹ Con nâng trên tay Không cầm được lệ” Dù mẹ đã già yếu nhưng trong lòng con vẫn luôn là hình bóng của một người mẹ dịu hiền, chăm lo cho gia đình từng li từng tí mà không một lời oán trách. “Ngẩng hỏi giời vậy Sao mẹ ta già? Không một lời đáp Mây bay về xa.” Dù biết rằng quy luật tự nhiên ai cũng phải tuân thủ nhưng vẫn khiến cho chúng ta cảm thấy xót xa, nghẹn ngào. Quy luật ấy cứ chảy trôi mặc cho chúng ta cố gắng níu kéo bao nhiêu cũng không thể giữ được. Bài thơ tuy ngắn gọn nhưng lại hàm chứa rất nhiều ý nghĩa sâu xa. Qua đây, tác giả muốn nhắn nhủ tới mọi người hãy biết yêu thương, trân trọng những giây phút được ở bên cạnh đấng sinh thành của mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5(1 đánh giá)
0
0 bình luận
Bình luận
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019
Email: info@fqa.vn
Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.