câu 1: Câu hỏi:
Xác định thể thơ của đoạn trích. [/INST] Thể thơ tự do
câu 2: Câu hỏi:
Chỉ ra những hình ảnh, từ ngữ gợi lên sự vất vả, tảo tần của "mẹ" trong khổ thơ thứ nhất. [/INST] Những hình ảnh, từ ngữ gợi lên sự vất vả, tảo tần của "mẹ": gánh mùa đông xuống đồng chiêm mặn; lột dòng sông tát ảnh trăng chống hạn; cày cấy; gặt hái; giữ dành hạt giống; giữ cho đến mùa gặt cải chum sành; giữ cho đến cuối mùa; lo sợ ngày cuối mùa, hết vụ.
câu 3: Câu hỏi:
nêu tác dụng của biện pháp tu từ nhân hóa trong hai dòng thơ sau: đám lúa cửa nóng bừng da mặt ngọn cỏ gừng đâm nhói những bước chân [/INST] Biện pháp tu từ nhân hóa được sử dụng trong câu thơ "đám lúa cửa nóng bừng da mặt" và "ngọn cỏ gừng đâm nhói những bước chân". Tác giả đã sử dụng động từ chỉ hành động của con người ("nóng bừng", "đâm") để miêu tả cho sự vật ("đám lúa", "ngọn cỏ"). Điều này tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt:
- Gợi hình: Tạo nên hình ảnh sinh động về đám lúa đang chín rộ, tỏa ra hơi nóng, khiến người đọc cảm nhận rõ ràng sức sống mãnh liệt của thiên nhiên. Hình ảnh ngọn cỏ cũng trở nên mạnh mẽ, kiên cường hơn, thể hiện ý chí vươn lên trước khó khăn.
- Gợi cảm: Thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng của tác giả đối với thiên nhiên. Đồng thời, câu thơ còn gợi lên nỗi lo lắng, bất an của tác giả trước nguy cơ hạn hán, thiếu nước tưới tiêu.
Biện pháp nhân hóa giúp câu thơ thêm phần hấp dẫn, giàu sức biểu đạt, góp phần làm nổi bật chủ đề của bài thơ - ca ngợi vẻ đẹp của quê hương, đất nước và lòng yêu mến, tự hào của tác giả đối với mảnh đất nơi mình sinh ra và lớn lên.
câu 4: Tác giả Trần Văn Lợi là một nhà thơ nổi tiếng tại Việt Nam. Ông sinh năm 1953 và lớn lên trong bối cảnh lịch sử đặc biệt của đất nước. Những trải nghiệm và cảm xúc từ thời kỳ chiến tranh và hậu quả của nó đã ảnh hưởng sâu sắc đến tư duy và phong cách sáng tác của ông. Thơ của Trần Văn Lợi thường mang đậm nét trữ tình, lãng mạn, nhưng cũng không kém phần chân thực và sâu
sắc. Ông thường sử dụng ngôn ngữ tinh tế, giàu hình ảnh để diễn đạt những cung bậc cảm xúc đa dạng của con người. Một số tác phẩm nổi bật của Trần Văn Lợi bao gồm "Miền gió cát", "Lời sóng hát", "Cỏ quạ về đâu", "Những mùa hoa đạn", "Đêm sông Cầu", "Bến trời". Trong đó, bài thơ "Mẹ và cánh đồng" là một ví dụ điển hình cho phong cách sáng tác của ông. Bài thơ nói về hình ảnh người mẹ tần tảo, vất vả một đời vì con cái. Qua đó, bộc lộ nỗi xót xa của người con khi nhớ về mẹ, nhớ về những kỉ niệm xưa.
Trong đoạn trích, hình ảnh "cánh đồng" được miêu tả với nhiều trạng thái khác nhau, từ xanh mướt, mặn, khô hạn, ngập nước, nở hoa, cháy bỏng, ngọt ngào. Điều này cho thấy sự biến đổi của thiên nhiên, cũng như sự thay đổi trong cuộc sống của người nông dân. Cánh đồng là nơi mà mẹ đã vun trồng, chăm sóc, gánh vác, tưới tiêu, giữ gìn. Đó là nơi mà mẹ đã trải qua bao nhiêu khó khăn, gian khổ nhưng vẫn luôn hy sinh vì con.
Hình ảnh "mẹ" trong đoạn trích là hình ảnh của một người nông dân cần cù, chịu thương chịu khó. Mẹ là người đã dành cả cuộc đời để làm việc trên cánh đồng, để nuôi dưỡng con cái. Mẹ là người mẹ hiền, luôn lo lắng, chăm sóc cho con, mong muốn con có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Hình ảnh mẹ được miêu tả qua những hành động cụ thể như: "vun trồng", "chăm sóc", "gánh vác", "tưới tiêu", "giữ gìn". Những hành động này thể hiện sự vất vả, lam lũ của người mẹ nông dân.
Sự tương hỗ giữa hình ảnh "cánh đồng" và hình ảnh "mẹ" trong đoạn trích thể hiện mối quan hệ mật thiết giữa con người và thiên nhiên. Cánh đồng là nơi mẹ đã vun trồng, chăm sóc, là nơi mẹ đã trải qua bao nhiêu khó khăn, gian khổ. Mẹ là người đã gieo mầm, vun xới cho cánh đồng xanh tươi, cho cây cối đơm hoa kết trái. Hình ảnh "cánh đồng" và "mẹ" được đặt cạnh nhau, tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống nông thôn Việt Nam. Bức tranh ấy vừa thể hiện sự vất vả, lam lũ của người nông dân, vừa thể hiện tình yêu quê hương, đất nước tha thiết.
Thông qua việc phân tích mối quan hệ giữa hình ảnh "cánh đồng" và hình ảnh "mẹ" trong đoạn trích, ta có thể thấy rằng hai hình ảnh này có sự tương hỗ, bổ sung cho nhau. Cánh đồng là nơi mẹ đã vun trồng, chăm sóc, là nơi mẹ đã trải qua bao nhiêu khó khăn, gian khổ. Mẹ là người đã gieo mầm, vun xới cho cánh đồng xanh tươi, cho cây cối đơm hoa kết trái. Hai hình ảnh này cùng tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống nông thôn Việt Nam, thể hiện tình yêu quê hương, đất nước tha thiết.
Tóm lại, hình ảnh "cánh đồng" và "mẹ" trong đoạn trích "Mẹ và cánh đồng" của Trần Văn Lợi có mối quan hệ mật thiết, tương hỗ lẫn nhau. Hình ảnh "cánh đồng" là nơi mẹ đã vun trồng, chăm sóc, là nơi mẹ đã trải qua bao nhiêu khó khăn, gian khổ. Mẹ là người đã gieo mầm, vun xới cho cánh đồng xanh tươi, cho cây cối đơm hoa kết trái. Hai hình ảnh này cùng tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống nông thôn Việt Nam, thể hiện tình yêu quê hương,
câu 5: Trong cuộc sống, mỗi người đều cần phải có niềm tin vào bản thân mình. Niềm tin chính là sự tự tin vào khả năng của bản thân, chủ động trong mọi công việc. Khi chúng ta làm bất cứ việc gì cũng cần có niềm tin bởi lẽ nếu không có niềm tin, chúng ta sẽ không quyết đoán trong vấn đề đó và dẫn đến không thể hoàn thành được công việc. Một người có lòng tự trọng cao sẽ luôn có niềm tin vào bản thân mình. Họ biết giá trị của họ đối với người khác nên họ luôn tự tin vào bản thân mình. Tuy nhiên, vẫn còn có nhiều người sống trong sự tự ti, hoài nghi những khả năng của bản thân hoặc quá nhút nhát không dám thực hiện, không dám làm những việc bản thân mình mong muốn vì sợ sai lầm. Lại có những người chỉ biết nghe theo sự sắp đặt, định hướng của người khác mà không có chính kiến của mình,... Những người này cần phải xem xét lại bản thân mình nếu muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Là học sinh, mỗi chúng ta cần rèn luyện cho mình sự tự tin trong cuộc sống, mạnh dạn hơn trong học tập và đời sống.