Thời gian là thứ quà đắt đỏ nhất thế giới, chẳng thể mua được bằng tiền bạc, địa vị hay quyền lực. Nó cứ trôi mãi, không bao giờ dừng lại dù cuộc sống ta có thay đổi thế nào đi chăng nữa. Bởi vậy mới có người nói rằng: “Cái quý nhất của con người là cuộc sống”. Vậy sống sao cho trọn vẹn, ý nghĩa? Trả lời cho câu hỏi này, trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa”, Nguyễn Thành Long đã viết: “Trong cái lặng im của Sa Pa, dưới những dinh thự cũ kĩ của Sa Pa, Sa Pa mà chỉ nghe tên, người ta đã nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi, có những con người làm việc và lo nghĩ như vậy cho đất nước”.
Cuộc sống là điều quý giá nhất mà tạo hóa ban tặng cho con người. Có người ôm trọn hạnh phúc trong bàn tay, nhưng có người lại chỉ có thể đứng nhìn ngắm nó từ xa. Dù là ai, chúng ta cũng nên biết trân trọng cuộc sống, tận hưởng những hương vị ngọt ngào, tươi đẹp của cuộc sống. Hãy sống hết mình để thấy rằng cuộc sống này thật đáng sống. Đặc biệt, tuổi trẻ là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời, lúc này chúng ta có đủ điều kiện để thỏa sức theo đuổi đam mê, sở thích và cống hiến thật nhiều cho xã hội.
Nguyễn Quang Sáng đã gửi gắm triết lí sống sâu sắc qua câu nói: “Trong cái lặng im của Sa Pa, dưới những dinh thự cũ kĩ của Sa Pa, Sa Pa mà chỉ nghe tên, người ta đã nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi, có những con người làm việc và lo nghĩ như vậy cho đất nước”. Trong câu chuyện, ông không trực tiếp nói về Sa Pa mà muốn nói tới một Sa Pa khác – nơi có những con người đang ngày đêm lao động hăng say, cống hiến tài năng, trí tuệ của mình cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Họ là những người luôn âm thầm làm việc, âm thầm hi sinh mà không đòi hỏi đền đáp. Đó là những con người cống hiến hết mình cho quê hương, đất nước.
Câu nói của Nguyễn Quang Sáng đã khẳng định vai trò to lớn của mỗi cá nhân trong công cuộc xây dựng và phát triển đất nước. Mỗi người đều có trách nhiệm với quê hương, đất nước, đặc biệt là thế hệ trẻ – chủ nhân tương lai của đất nước. Chúng ta cần xác định cho mình mục đích sống rõ ràng, sống hết mình, cống hiến tối đa cho cuộc đời để thấy rằng cuộc sống này thật ý nghĩa.
Thế nhưng, bên cạnh những người đang ngày đêm miệt mài cống hiến cho sự nghiệp chung, vẫn còn một bộ phận nhỏ những người sống một cách vô nghĩa, vô ích. Họ coi cuộc sống là một cuộc chơi, khi trưởng thành họ vẫn phụ thuộc vào gia đình, không chịu lao động, cống hiến. Thậm chí, có nhiều người chưa kịp cống hiến đã vội vàng lìa xa cuộc sống, chìm đắm trong những thú vui vô bổ, sa ngã vào các tệ nạn xã hội,… Những người này sẽ sớm bị xã hội đào thải, khiến bản thân trở nên lạc lõng, vô giá trị.
Để sống một cuộc đời có ý nghĩa, ngay từ hôm nay, chúng ta cần xác định cho mình lối sống lành mạnh, tích cực. Hãy phấn đấu hết mình, vươn lên bằng nội lực của chính bản thân. Đừng ngại dấn thân, đừng sợ khó khăn, gian khổ, hãy dám nghĩ dám làm và làm những điều vượt ra “vùng an toàn” của bản thân. Chỉ có lao động mới giúp chúng ta khẳng định được giá trị của bản thân và tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống. Đồng thời, không ngừng học tập, rèn luyện, trau dồi vốn tri thức, kỹ năng, kinh nghiệm để đóng góp thật nhiều cho sự phát triển chung của xã hội. Bên cạnh đó, hãy sống hết mình, cống hiến tối đa cho cuộc đời, sẵn sàng đương đầu với khó khăn thử thách, không lùi bước. Và đừng quên học tập từ những tấm gương sáng để hoàn thiện bản thân.
Mỗi người chỉ được sống một lần, hãy sống một cuộc đời thật trọn vẹn, sống hết mình, cống hiến hết mình để thấy rằng cuộc sống này thật tươi đẹp.