Truyện ngắn "Ga tàu tuổi thơ" của tác giả Vũ Thị Huyền Trang đã xuất sắc giành giải Nhất ở cuộc thi viết "Tôi yêu Tổ quốc tôi" do Báo Dân trí và Ủy ban Nhà nước về Người Việt Nam ở nước ngoài phối hợp tổ chức. Tác phẩm cũng được chọn vào dự án sách "Mở tâm ra, đóng Facebook lại" nhằm kết nối cộng đồng và sẽ phát hành rộng rãi trong thời gian tới. Với truyện ngắn này, nhà văn trẻ Vũ Thị Huyền Trang đã nhận được số phiếu bầu chọn tuyệt đối 105/105 từ các giám khảo.
Câu chuyện lấy bối cảnh từ những năm đất nước ta còn trong chiến tranh chống Mỹ. Hai anh em Thuận và Thủy phải cùng bố mẹ đi sơ tán. Cuộc sống ở nơi quê hương mới vất vả hơn thành phố nhưng lại khiến cho hai đứa trẻ thêm hiểu biết, trưởng thành hơn. Nhưng rồi biến cố xảy ra khi mẹ bị bệnh nặng, bố phải đưa về nhà cụ Hiến gần đó để sinh con. Còn hai anh em thì không thể đến trường vì nơi ở quá xa. Ngày ngày, hai đứa trẻ chỉ biết chơi đùa quanh quẩn ngoài sân ga, mong ngóng ngày bố mẹ có thể đón về. Thế rồi ngày đoàn tụ cũng tới, hai đứa trẻ vui mừng khôn xiết, chúng ôm chầm lấy bố mẹ mà khóc nức nở.
Tác giả đã đặt điểm nhìn trần thuật ở chính nhân vật "tôi", gọi là "bố", "mẹ", "hai em" để dễ dàng hóa thân, sống trong những cảm xúc, hồi ức của nhân vật chính. Qua cái nhìn của nhân vật "tôi", khung cảnh làng quê hiện lên giản dị, yên bình nhưng cũng thật tươi đẹp, đáng yêu. Đó là những khoảnh khắc "lũ trẻ chúng tôi tha hồ chạy nhảy, nô đùa, khóc lóc, cười giòn tan trên đường tàu"... Những chuỗi ngày ấy tuy khó khăn, thiếu thốn nhưng lại chất chứa bao kỉ niệm đẹp đẽ.
Bằng ngòi bút đậm chất trữ tình, mộc mạc, giản dị, nhà văn Vũ Thị Huyền Trang đã phác họa nên bức tranh làng quê trong những năm kháng chiến chống Mỹ đầy sống động. Từ đó, làm nổi bật lên vẻ đẹp của tình cảm gia đình thiêng liêng, cao quý. Đó là tình yêu thương, sự hy sinh cao cả của người mẹ dành cho con cái. Là sự quan tâm, lo lắng của người bố dành cho vợ con. Hay là sự hồn nhiên, ngây thơ nhưng rất đỗi thấu hiểu lòng người của hai đứa trẻ. Có lẽ, chính những điều giản dị, ấm áp ấy mới thực sự là sợi dây kết nối yêu thương mạnh mẽ nhất. Nó giúp con người thêm gắn bó, yêu thương nhau, giống như câu nói "Nơi lạnh nhất không phải Bắc Cực mà là nơi không có tình thương".
Với ngôn từ mộc mạc, giản dị, cách xây dựng nhân vật qua hành động, dòng suy nghĩ chứ không vẽ lên tính cách của họ, truyện ngắn "Ga tàu tuổi thơ" giống như một cuốn phim lưu giữ những kí ức tươi đẹp, trong sáng của thời niên thiếu. Đọc tác phẩm, người đọc không khỏi xúc động trước những hồi ức đẹp đẽ cùng tình yêu thương vô bờ bến của các nhân vật. Từ đó, càng thêm trân trọng những khoảnh khắc bên gia đình và thêm yêu những miền quê thơ mộng, yên bình của đất nước.