Truyện ngụ ngôn "Rùa và Thỏ" là một câu chuyện quen thuộc với tất cả chúng ta khi nhắc đến hai nhân vật chính đại diện cho hai loài vật. Một bên là chú Rùa chậm chạp, nhỏ bé, yếu đuối; một bên là chú Thỏ nhanh nhẹn, to lớn, khỏe mạnh. Bằng cách xây dựng hai tuyến nhân vật tương phản nhau, tác giả dân gian đã gửi gắm vào đó bài học về cuộc sống: không nên quá chủ quan, kiêu ngạo, cần kiên trì, nhẫn nại mới có thể thành công.
Nhân vật Rùa trong truyện được khắc họa với đặc điểm tính cách là kiên trì, nhẫn nại. Mặc dù biết mình chậm chạp, yếu ớt nên Rùa đã chủ động tìm đến gặp Thỏ để đề nghị một cuộc thi chạy đua. Khi bắt đầu cuộc đua, Rùa chạy rất chậm, Thỏ đứng yên nhìn Rùa vừa chạy vừa huênh hoang: "Với cái tốc độ như thế này thì thỏ ta chạy thụt cọng ra". Nhưng Thỏ không ngờ rằng Rùa tuy chậm chạp nhưng lại có ý chí, nghị lực phi thường. Còn Thỏ vì cho rằng mình chạy nhanh như thế là giỏi rồi nên đã chủ quan, dọc đường ngủ gật mất 5 hồi trống. Trong khi Thỏ ngủ, Rùa đã chạy vượt qua mặt Thỏ và đến đích trước. Đến lúc này Thỏ mới tỉnh dậy và nhận ra sai lầm của mình. Qua cuộc giao đấu, Thỏ và Rùa đổi chỗ cho nhau. Lúc này, Thỏ mới biết rằng mình đã thua một con vật mà trước đây nó vẫn coi thường. Ý nghĩa của câu chuyện nằm ở bài học mà nhân vật Rùa mang lại. Nếu có ý chí, nghị lực và sự kiên trì thì chắc chắn chúng ta sẽ đạt được thành công.
Trong cuộc sống, có rất nhiều người có tính cách giống như nhân vật Thỏ, luôn cho mình là nhất, không coi ai ra gì. Chính vì vậy, họ luôn thất bại trong cuộc sống. Nhân vật Rùa trong truyện là một tấm gương sáng về sự kiên trì, nhẫn nại. Mỗi chúng ta cần học tập đức tính tốt đẹp ấy để hoàn thiện bản thân mình hơn.
Truyện ngụ ngôn "Rùa và Thỏ" đã đem đến cho mỗi người chúng ta một bài học quý giá. Hãy biết khiêm tốn, chăm chỉ rèn luyện để hoàn thiện bản thân mình hơn.
Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật chính là Rùa và Thỏ. Hai con vật này đang trên đường sang sông. Thỏ vốn nổi tiếng là con vật chạy nhanh nhất, điều này ai cũng biết. Ngược lại, Rùa lại là con vật chậm chạp nhất trong thế giới động vật. Thế nên khi nghe tin Thỏ muốn sang sông, không một ai nghi ngờ gì, họ liền chúc Thỏ thành công, và sang được bên kia bờ.
Tuy nhiên, điều bất ngờ đã xảy ra, Thỏ lại rủ Rùa tham gia cuộc đua sang sông với mình. Ai cũng ngạc nhiên, không tin Rùa có thể thắng nổi Thỏ. Nhận ra sự hoài nghi của mọi người, Rùa quyết tâm chứng tỏ mình có thể làm được. Cả hai con vật bắt đầu xuất phát. Thỏ chạy vun vút, chỉ vài bước nó đã bỏ xa được Rùa. Thấy vậy, Rùa quyết định cứ để Thỏ chạy đi, chẳng mấy chốc quay lại nhìn Rùa cũng đã bỏ khá xa. Thế nên, Rùa mainh mẽ tiếp tục tập trung vào việc tập luyện. Nó không hề biết rằng Thỏ đã chạy một quãng đường khá xa, đã bắt đầu mệt mỏi và đang ngồi ngắm nhìn khung cảnh bên đường.
Một lúc sau, Thỏ nằm xuống, tựa đầu vào một gốc cây và ngủ thiếp đi. Khi tỉnh giấc, Thỏ giật mình vì không thấy Rùa đâu, nó vội vàng chạy về phía bên sông. Tuy nhiên, khi về đến nơi, Thỏ đã muộn. Rùa đã đến bên bờ sông và chỉ chờ Thỏ nói xong lời xin lỗi, Rùa đã vui vẻ cùng Thỏ trở về nhà.
Như vậy, nhờ sự kiên trì và nhẫn nại, Rùa đã chiến thắng Thỏ. Đây là đặc trưng tính cách của loài vật này, cũng là bài học mà tác giả dân gian muốn gửi gắm qua hình tượng nhân vật Rùa.
Không chỉ vậy, trong truyện, Thỏ còn là nhân vật đại diện cho những người có tính cách kiêu căng, tự phụ, coi thường người khác. Bởi vậy, cuối cùng Thỏ đã phải chịu thua Rùa - một nhân vật có tính kiên nhẫn, chăm chỉ trong cuộc chạy đua không cân sức. Như vậy, qua câu chuyện này, tác giả dân gian muốn khuyên nhủ chúng ta không nên giống như Thỏ, có khả năng của mình nhưng lại không chịu cố gắng đến cùng, sinh ra tự phụ, coi thường người khác. Đồng thời, câu chuyện cũng nhắn nhủ chúng ta hãy giống như nhân vật Rùa, chăm chỉ, kiên trì, không nản lòng, chắc chắn sẽ đạt được thành công.