phần:
: : Nội dung của truyện trên là: Bức tranh vùng quê giản dị, mộc mạc với những hình quen thuộc như cánh đồng lúa rộng mênh mông, đàn cò trắng bay lả bay la, những ngôi nhà ngói đỏ,... Tất cả tạo nên một khung cảnh thanh bình, yên ả, gợi lên nỗi nhớ da diết của tác giả.
: Những hình ảnh về quê nghèo khiến cho nhân vật tôi thất vọng khi lần đầu về quê nôị là:
- Con đường đất đỏ, đầy ổ gà, ổ voi.
- Nhà cửa xập xệ, cũ nát.
- Người dân nghèo khổ, lam lũ.
: Điều đã khiến nhân vật tôi thay đổi tình cảm đối với quê hương là: Khi ông nội dẫn cậu bé về quê ngoại chơi, cậu bé đã được trải nghiệm cuộc sống thôn quê bình dị, thân thiện. Cậu bé được gặp gỡ những người nông dân chất phác, hiền lành; được thưởng thức những món ăn dân dã, thơm ngon; được hòa mình vào thiên nhiên tươi đẹp. Từ đó, cậu bé đã dần hiểu được giá trị của cuộc sống đơn sơ, giản dị. Cậu bé cũng nhận ra rằng, dù quê hương nghèo khó nhưng vẫn ẩn chứa những nét đẹp riêng biệt, đáng trân trọng.
: Nhận xét về vẻ đẹp của nhân vật người bà được thể hiện trong văn bản là: Bà là một người phụ nữ hiền hậu, yêu thương con cháu hết mực. Bà luôn dành cho con cháu những điều tốt đẹp nhất. Bà cũng là người có tâm hồn nhạy cảm, giàu lòng trắc ẩn. Bà luôn quan tâm, lo lắng cho con cháu, mong muốn con cháu được hạnh phúc, bình an.
: Đối với em, ấn tượng sâu sắc nhất về quê hương là: Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi lưu giữ những kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ. Quê hương là nơi có những người thân yêu, bạn bè, thầy cô. Quê hương là nơi có những cảnh vật thiên nhiên tươi đẹp, thơ mộng. Em yêu quê hương bởi những điều giản dị, bình dị ấy.
: Qua ngữ liệu trên, em thấy vẻ đẹp của nhân vật người bà là: Bà là một người phụ nữ tần tảo, chịu thương chịu khó. Bà luôn dành trọn tình yêu thương cho con cháu. Bà cũng là người có tâm hồn nhạy cảm, giàu lòng trắc ẩn.