tham khảo văn ghi lại cảm xúc đưa con ik học

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Mai Bui

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

28/03/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha"

Trong hành trình dài rộng của cuộc đời, có lẽ niềm hạnh phúc lớn nhất của mỗi người là được sống trong tình mẫu tử, tình phụ tử thiêng liêng, sâu sắc. Và tôi tin chắc rằng mỗi chúng ta sẽ chẳng bao giờ điền đầy nỗi khao khát, nhớ mong của mình với mẹ - người đã mang nặng đẻ đau, người đã nuôi nấng ta khôn lớn. Với riêng tôi, kỉ niệm về lần đầu tiên được mẹ đưa đến trường là một kí ức khó phai mờ bởi nó gắn với biết bao cảm xúc bỡ ngỡ, lạ lùng trong ngày đầu đi học.

Đó là một buổi sáng mùa thu trời xanh mây trắng. Tôi còn nhớ hôm ấy mẹ mặc chiếc áo hoa màu trắng, pha lẫn với màu xanh càng tôn thêm nước da trắng hồng của mẹ. Nhìn mẹ tôi thật nền nã và lịch thiệp. Sau bữa cơm sáng, mẹ cầm hai quyển sổ ghi đầu bài bọc ni lông kĩ lưỡng rồi bảo:

- Hôm nay là ngày đầu tiên con đi học, con cố gắng ngoan ngoãn và nghe lời thầy cô nhé!

Tôi gật đầu đồng ý rồi đeo cặp sách mà mẹ đã mua, cẩn thận từng chút một. Rồi mẹ chở tôi trên con xe dream cũ nhưng nó đã cùng tôi đi suốt quãng đường tiểu học, cả trung học cơ sở sau này. Con đường làng dường như dài và rộng hơn mọi ngày. Không còn hồn nhiên vô tư như lúc sáng sớm, tôi bắt đầu thấy lo lắng. Bụng tôi nôn nao cứ cồn cào khiến mẹ nhìn tôi lo lắng:

- Con ổn không con? Nếu mệt thì nói mẹ dừng lại nghỉ ngơi nhé!

Tôi gật đầu, cố gắng kìm nén cảm xúc đang dâng trào trong lòng. Một lúc sau, tôi bỗng thấy ngôi trường trước mắt, nó to hơn những ngôi nhà mà tôi vẫn thấy, tự dưng tim tôi đập nhanh hơn, mạnh hơn. Đến nơi, mẹ giúp tôi buông giỏ xách ra rồi dắt tôi đến trước cửa lớp. Lúc ấy, cái Mai bạn của tôi đã đứng đó tự bao giờ. Mẹ tôi chào cô giáo chủ nhiệm rồi quay sang bảo tôi:

- Con vào lớp đi, cố gắng học tập cho thật tốt nhé! Khi tan học thì chờ mẹ ở cổng trường, mẹ sẽ đón con sau.

Rồi mẹ cười hiền từ xoa đầu tôi. Tay tôi nắm chặt tay mẹ, mắt không rời mẹ dù chỉ một giây. Tôi không muốn xa mẹ, tôi sợ ma, sợ y hệt những nhân vật trong truyện cổ tích mẹ hay kể mỗi tối. Nhưng nghĩ đến những lời động viên, khích lệ của mẹ, tôi gật đầu đồng ý, nhắm mắt lại bước vào lớp. Tiếng trống trường vang lên, tôi giật mình hoảng hốt. Chân tôi cứng đờ không thể bước nổi. Tôi quay mặt về phía mẹ, lưu luyến nhìn mẹ. Nước mắt lưng tròng. Lúc ấy, mẹ tôi cười tươi rồi vẫy tay nói:

- Đi thôi con, đừng khóc nhè!

Tôi nghe lời mẹ, cố gắng không khóc nữa. Bạn bè xung quanh tôi cũng dần dần bước vào lớp. Các anh chị lớp bốn đã tự ngồi vào bàn học. Chỉ có vài bạn trai nghịch ngợm vẫn còn chạy nhảy khắp sân trường. Cô giáo bước vào lớp, nở nụ cười hiền từ rồi vỗ về:

- Các con ngồi xuống đi, chúng ta bắt đầu năm học mới rồi, phải ngoan ngoãn nghe lời thầy cô nhé!

Tiếng cười đùa im bặt, tất cả chúng tôi đều ngoan ngoãn ngồi vào chỗ của mình. Buổi khai giảng đầu tiên diễn ra suôn sẻ tốt đẹp.

Sau ngày đầu tiên đi học, tôi đã rút ra được rất nhiều điều bổ ích. Đó chính là những kiến thức mà tôi chưa từng biết đến. Nó hoàn toàn khác với những kiến thức mà tôi khám phá được ở tuổi mầm non. Những phép toán đơn giản, những phân biệt chữ A với chữ B đã mở ra cho tôi một chân trời mới, thú vị hơn gấp trăm nghìn lần trước đây. Ngoài ra, tôi còn được cô giáo dạy cách làm toán. Đó là những trải nghiệm tuyệt vời đầu tiên của tôi trên con đường học vấn.

Nhưng điều đặc biệt hơn cả là những lời khuyên, lời chỉ bảo ân cần của mẹ. Nhờ có mẹ mà tôi bớt bỡ ngỡ, lo lắng khi bước vào môi trường mới. Nhờ có mẹ mà tôi thêm kiên trì, quyết tâm học tập. Từ tận đáy lòng, tôi muốn gửi lời cảm ơn đến mẹ vì đã đồng hành cùng tôi trong những bước đi đầu tiên trên con đường học vấn.

Mỗi ngày đến trường là một ngày vui. Vui vì tôi được gặp lại thầy cô, bạn bè, vui vì tôi được tiếp tục học tập và trau dồi kiến thức. Đặc biệt, niềm vui của tôi luôn gắn liền với hình bóng mẹ. Dù không có mẹ ở bên cạnh nhưng mẹ luôn dõi theo, ủng hộ và động viên tôi. Vì vậy, mỗi khi gặp khó khăn, thử thách, tôi luôn nghĩ về mẹ, nghĩ về những lời động viên của mẹ để vượt qua.

Kỉ niệm về lần đầu tiên được mẹ đưa đến trường là một kỉ niệm đẹp đẽ và thiêng liêng. Nó đã góp phần bồi đắp cho tôi tình yêu thương đối với mẹ, đối với mái trường. Đồng thời, nó cũng nhắc nhở tôi rằng, dù mai này có khôn lớn, có bay xa đến phương trời nào thì tôi cũng sẽ không bao giờ quên công ơn dưỡng dục của mẹ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi