Trong cuộc sống hối hả, tấp nập ngày nay, chúng ta dễ dàng lãng quên những giá trị thiêng liêng của quá khứ. Tuy nhiên, để có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc như ngày hôm nay, chúng ta không thể không nhắc đến công lao to lớn của những thế hệ đi trước. Chính vì vậy, nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã viết:
"Họ đã sống và chết
Giản dị và bình tâm
Không ai nhớ mặt đặt tên
Nhưng họ đã làm ra Đất Nước"
Câu thơ trên nằm trong trường ca "Mặt đường khát vọng", được viết vào năm 1971, tại chiến khu Trị Thiên, nơi đang diễn ra cuộc đấu tranh quyết liệt giữa ta và địch. Tác giả muốn khơi dậy lòng yêu nước, ý chí căm thù giặc trong lòng người dân Việt Nam. Từ đó, ông kêu gọi thanh niên hãy đứng lên, xuống đường, hòa mình vào dòng người "đi nhanh cho kịp" để cứu nước.
Hai chữ "sống" và "chết" tưởng chừng đối lập nhau nhưng lại thống nhất trong sự hài hòa của quy luật tạo hóa. Sự sống nảy sinh từ cái chết, cái chết lại gieo mầm cho sự sống. Cái vòng luân hồi ấy cứ tiếp diễn mãi, tạo nên sự sống muôn đời trên mặt đất này. Những con người vô danh, bình dị đã ngã xuống vì lý tưởng cao đẹp, sẵn sàng đánh đổi tuổi xuân để bảo vệ quê hương, xứ sở. Họ đã dâng hiến xương máu của mình để tạo nên dáng hình của đất nước hôm nay.
Sự "giản dị" và "bình tâm" của những con người ấy thật đáng ngưỡng mộ. Họ không cần được tôn vinh, không mong được ngợi ca. Họ chỉ đơn giản là sống và chết, cống hiến và hi sinh cho quê hương, cho đất nước. Dù không ai nhớ mặt đặt tên, nhưng họ đã làm nên đất nước bằng chính đôi tay và trái tim của mình.
Những con người vô danh ấy đã góp phần tạo nên truyền thống yêu nước quý báu của dân tộc ta. Họ là những người nông dân áo vải, những người lính bộ đội cụ Hồ, những người trí thức... Tất cả họ đều đã cống hiến hết mình cho Tổ quốc, cho nhân dân.
Trong suốt chiều dài lịch sử của dân tộc, đã có biết bao nhiêu người con ưu tú ngã xuống, để lại tuổi xuân của mình cho đất nước. Đó là những người nông dân áo vải, những người lính bộ đội cụ Hồ, những người trí thức... Họ đã cống hiến hết mình cho Tổ quốc, cho nhân dân.
Ngày nay, khi đất nước đã hòa bình, độc lập, chúng ta càng phải biết ơn những thế hệ cha anh đã hy sinh xương máu để giành lấy tự do, độc lập cho dân tộc. Mỗi người cần có ý thức trách nhiệm với bản thân, gia đình và xã hội, tích cực tham gia các hoạt động xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Là một học sinh, em luôn ý thức được trách nhiệm của bản thân trong việc học tập, rèn luyện đạo đức, trở thành một công dân có ích cho xã hội. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, trau dồi kiến thức, kỹ năng để sau này có thể góp sức mình vào sự nghiệp xây dựng và phát triển đất nước.