Tuốc-ghê-nhép là nhà văn nổi tiếng người Nga, ông đã để lại cho người đọc rất nhiều tác phẩm hay, có ý nghĩa như "Xác chết", "Đám tang", "Cỗ xe tam mã"... Trong đó truyện ngắn "Người ăn xin" là tác phẩm tiêu biểu nhất. Truyện ngắn này ca ngợi tấm lòng nhân ái, đạo đức cao đẹp, sẵn sàng chia sẻ với những người kém may mắn hơn mình.
Truyện kể về cuộc gặp gỡ tình cờ giữa hai nhân vật: một người ăn xin già tội nghiệp và một chàng trai giàu có. Người ăn xin già chẳng may bị lỡ đường, ông đã cao tuổi, mặc bộ quần áo rách rưới, cũ kỹ và có thái độ van xin ai đó một chút gì để ăn. Chàng trai thấy người ăn xin, liền lục lọi tất cả các túi để tìm kiếm, anh nói với ông cụ rằng: "Tôi xin lỗi, tôi không có gì để cho ông". Ông cụ cảm ơn vì sự lịch sự của anh rồi chậm rãi bước đi. Nhưng lúc này, chàng trai phát hiện trên má của ông cụ có giọt nước mắt. Anh tự nhủ với lòng mình rằng: "Trên mặt ông lão có thứ gì đó trông giống như nước mắt". Và rồi, anh đột nhiên hiểu ra rằng, ông lão đã rất xúc động bởi lòng tốt của anh. Anh đã nhìn thấu nỗi đau và sự tổn thương mà ông lão đang cố gắng che giấu. Cuối cùng, anh đưa cho ông lão tất cả số tiền mà mình có và nói: "Ông đừng bận tâm tới chuyện vừa xảy ra nhé. Tôi xin ông đấy".
Trong cuộc sống, chúng ta sẽ bắt gặp rất nhiều người như người ăn xin già trong câu chuyện, họ bất hạnh và thiếu thốn đủ đường, họ cần mọi người giúp đỡ. Khi đó, nếu chúng ta có thể mở rộng trái tim, chia sẻ một chút ấm áp, một chút vật chất với họ thì thật tuyệt vời làm sao. Như vậy, chúng ta đã đem tình yêu, hơi ấm của mình sưởi ấm trái tim họ, khiến cho cuộc sống của họ tươi sáng hơn, đáng sống hơn.
Bằng lối viết nhẹ nhàng, tinh tế, tác giả đã xây dựng lên hình ảnh người ăn xin già với dáng vẻ khắc khổ, đáng thương, qua đó gửi gắm thông điệp ý nghĩa về tình người trong cuộc sống.
Phân tích truyện ngắn Người ăn xin
Văn chương luôn mang đến cho chúng ta một sức hút kì lạ, nó đánh thức tâm hồn người nghệ sĩ hay đơn giản chỉ là đánh thức những cảm xúc thầm kín bên trong con người. Mỗi trang văn mở ra là một cánh cửa tâm hồn, mỗi câu chuyện là một dòng cảm xúc. Văn chương nuôi dưỡng tinh thần và tâm hồn ta, có vai trò to lớn trong cuộc sống. Nếu ví văn chương là một người thì ắt hẳn người đó rất nhân hậu, bởi văn chương nhân hậu với tất cả mọi người. Đọc những câu chuyện cảm động, chúng ta sẽ học được cách đồng cảm, sẻ chia, thương cảm với những mảnh đời bất hạnh. Một trong những tác phẩm để lại cho em ấn tượng sâu sắc nhất là "Người ăn xin" của Tuốc-ghê-nhép.
Truyện kể về cuộc gặp gỡ tình cờ giữa một người ăn xin già với một cậu bé. Người ăn xin đã già, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt trào ra, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin cậu bé. Cậu bé không có gì cho ông, nhưng thay vì xua đuổi, cậu lại nắm lấy bàn tay run rẩy của ông và nói: "Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông". Người ăn xin nhìn cậu bé một lúc rồi nói: "Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi". Câu chuyện ngắn gọn nhưng đã thể hiện được tình người ấm áp giữa những con người bất hạnh.
Nhân vật trung tâm của truyện là cậu bé và người ăn xin. Hai nhân vật này được đặt trong tình huống gặp gỡ bất ngờ và đầy thú vị. Tình huống này đã làm nổi bật phẩm chất tốt đẹp của hai nhân vật. Về cậu bé, tuy còn nhỏ tuổi nhưng cậu đã có cách ứng xử vô cùng đáng yêu, đáng quý. Nhiều người khi gặp tình huống này sẽ ngay lập tức xua đuổi hoặc tránh đi vì xấu hổ, ngại ngùng. Điều này dễ hiểu vì cậu bé không có gì cho người ăn xin. Còn về người ăn xin, dù đã già yếu nhưng vẫn lựa chọn lang thang xin ăn, chấp nhận sự thờ ơ, xa lánh của mọi người. Khi bị cậu bé từ chối, ông cũng không trách mắng mà nhanh chóng rời đi. Cả hai nhân vật đều gây ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc.
Không chỉ vậy, truyện còn mang đến những bài học ý nghĩa. Trước tiên, truyện ca ngợi tình yêu thương, sự đồng cảm giữa người với người trong xã hội. Cậu bé và người ăn xin đã đối xử với nhau bằng tấm lòng, bằng sự lương thiện của mình. Họ đã cho nhau, cho nhau sự ấm áp chân thành nhất. Bên cạnh đó, truyện cũng nhắn nhủ mọi người về việc phê phán, chấn chỉnh những thái độ, hành vi không đúng đắn. Chúng ta cần đối xử tử tế với mọi người xung quanh, bao gồm cả những người lang thang cơ nhỡ.
Như vậy, "Người ăn xin" là câu chuyện ngắn gọn nhưng chứa đựng bài học giá trị. Từ câu chuyện, em đã rút ra được bài học về cách cư xử trong cuộc sống. Em sẽ đối xử trân trọng, tử tế với mọi người xung quanh, đặc biệt là những người có hoàn cảnh khó khăn.