i:
câu 1: Đoạn trích trên được viết theo thể thơ tự do. Dấu hiệu nhận biết thể thơ này là số lượng chữ trong một câu thơ không giới hạn, có thể ngắn hoặc dài tùy thuộc vào ý nghĩa và cảm xúc mà tác giả muốn truyền tải. Ngoài ra, cách ngắt nhịp và gieo vần trong bài thơ cũng rất linh hoạt, tạo nên sự tự do trong việc sáng tạo ngôn ngữ.
câu 2: Người con nhận ra rằng mình đã nhầm tưởng rằng mình đã trưởng thành, đã "già" để tự lập, đủ mạnh mẽ để đối mặt với những khó khăn thử thách của cuộc đời mà quên đi tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý.
câu 3: Trong đoạn thơ trên, tác giả sử dụng biện pháp tu từ tương phản một cách tinh tế để tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt.
* Sự đối lập giữa "năm tháng" và "đôi tay đã bầm nhiều vết": Năm tháng là thời gian trôi đi, nhưng "đôi tay đã bầm nhiều vết" lại là minh chứng rõ ràng cho những vất vả, nhọc nhằn mà người con phải trải qua trong hành trình trưởng thành. Sự tương phản này gợi lên nỗi lòng day dứt, tiếc nuối của người con khi nhận ra mình đã vô tình lãng quên những hy sinh thầm lặng của mẹ.
* Sự đối lập giữa "nước mắt" và "hạnh phúc": Nước mắt là biểu tượng của nỗi buồn, sự đau khổ, trong khi hạnh phúc lại là cảm xúc vui sướng, mãn nguyện. Việc đặt hai hình ảnh này cạnh nhau khiến người đọc suy ngẫm về giá trị của hạnh phúc, đồng thời khơi gợi sự trân trọng những điều giản dị, bình thường trong cuộc sống.
* Sự đối lập giữa "máu chảy" và "lạnh lùng sắc đỏ": Máu chảy là dấu hiệu của sự sống, nhưng khi nó trở nên "lạnh lùng sắc đỏ", ta cảm nhận được sự cô đơn, trống vắng, thiếu thốn tình cảm của người con. Hình ảnh này càng khắc sâu thêm nỗi nhớ nhung da diết, khát khao được gần gũi với mẹ.
Biện pháp tu từ tương phản giúp tác giả tạo nên chiều sâu cho câu thơ, khơi gợi những suy ngẫm về tình mẫu tử thiêng liêng, về sự trưởng thành và những mất mát trong cuộc đời. Đồng thời, nó góp phần tăng cường tính biểu cảm, tạo ấn tượng mạnh mẽ cho người đọc.
câu 4: Hình ảnh "chiếc roi tre" trong bài thơ "Gửi mẹ" của Bình Nguyên Trang mang nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc. Trước hết, nó là một vật dụng quen thuộc gắn liền với tuổi thơ của tác giả, gợi nhớ đến những kỷ niệm đẹp đẽ nhưng cũng đầy khắc nghiệt của thời ấu thơ. Chiếc roi tre là công cụ giáo dục của người mẹ, dùng để răn dạy, uốn nắn con cái. Nó là biểu tượng của tình yêu thương nghiêm khắc, mong muốn con cái trở thành người tốt.
Tuy nhiên, hình ảnh "chiếc roi tre" còn ẩn chứa nỗi buồn, sự tiếc nuối của người con khi trưởng thành. Con đã đánh mất đi quyền được làm đứa trẻ, được sợ hãi trước chiếc roi tre, được nhận sự quan tâm, chăm sóc từ người mẹ. Hình ảnh này thể hiện sự cô đơn, lạc lõng của người con khi phải đối mặt với cuộc sống bộn bề, phức tạp.
Ngoài ra, "chiếc roi tre" còn là biểu tượng cho sự hy sinh thầm lặng của người mẹ. Mẹ đã dành cả đời để nuôi dưỡng, dạy dỗ con cái, hi sinh tất cả vì tương lai của con. Hình ảnh này khiến ta cảm động trước tấm lòng cao cả, bao dung của người mẹ.
Tóm lại, hình ảnh "chiếc roi tre" trong bài thơ "Gửi mẹ" là một chi tiết nghệ thuật đặc sắc, góp phần tạo nên chiều sâu tư tưởng cho tác phẩm. Nó vừa là biểu tượng của tình mẫu tử thiêng liêng, vừa là lời nhắc nhở về những giá trị đạo đức truyền thống của dân tộc.