Đoàn kết, tương thân tương ái vốn là truyền thống tốt đẹp đáng tự hào của nhân dân ta từ bao đời nay. Truyền thống ấy đã được phát huy cao độ trong những năm tháng kháng chiến bảo vệ chủ quyền độc lập, tự do của Tổ quốc. Trong đó, sự gắn bó khăng khít giữa đồng bào các dân tộc ít người với cán bộ cách mạng đóng vai trò đặc biệt quan trọng đối với thắng lợi chung của toàn dân tộc.
Đồng bào các dân tộc thiểu số ở Việt Nam có nhiều nét riêng biệt so với đa số cộng đồng dân cư khác trên cả nước. Họ sống thành từng bản làng, cùng nhau lao động sản xuất, chia ngọt sẻ bùi, giúp đỡ lẫn nhau khi hoạn nạn. Tình cảm chân thành ấy được hun đúc qua thời gian, trở thành sợi dây vô hình gắn kết con người lại với nhau. Khi Cách mạng tháng Tám nổ ra, đồng bào các dân tộc ít người cũng đứng lên khởi nghĩa giành chính quyền ở địa phương mình. Tuy nhiên, do trình độ dân trí còn thấp nên họ chưa nhận thức đầy đủ về đường lối lãnh đạo cũng như mục đích lý tưởng của cuộc cách mạng. Vì vậy, để tập hợp sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, Đảng và Nhà nước ta đã xác định rõ nhiệm vụ trước mắt là phải tuyên truyền sâu rộng đường lối, chủ trương của cách mạng đến đồng bào các dân tộc thiểu số; đồng thời tạo điều kiện thuận lợi để họ tham gia vào quá trình xây dựng và bảo vệ chính quyền non trẻ.
Trong những ngày đầu mới giành được chính quyền, tình hình kinh tế - xã hội của đất nước gặp rất nhiều khó khăn. Ở miền Bắc, thực dân Pháp âm mưu quay trở lại xâm lược, gây ra nhiều cuộc bạo loạn nhằm phá hoại công cuộc kiến thiết hậu phương vững chắc của ta. Ở miền Nam, quân đội Tưởng Giới Thạch lợi dụng danh nghĩa giải giáp quân Nhật tiến hành đánh chiếm khu vực biên giới phía Bắc, hòng tiêu diệt lực lượng cách mạng và các đảng phái yêu nước. Trước tình hình phức tạp đó, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã kêu gọi toàn thể nhân dân đoàn kết một lòng, quyết tâm bảo vệ nền độc lập vừa mới giành được. Lời hiệu triệu thiêng liêng ấy đã nhanh chóng lan tỏa khắp mọi miền Tổ quốc, khơi dậy tinh thần yêu nước nồng nàn của đồng bào các dân tộc thiểu số. Họ sẵn sàng gác lại những lo toan, bộn bề của cuộc sống thường nhật, hăng hái tham gia các phong trào thi đua yêu nước, góp phần tích cực vào công cuộc củng cố, giữ gìn nền hòa bình của đất nước.
Có thể nói, sự ủng hộ, giúp đỡ nhiệt tình của đồng bào các dân tộc ít người là nguồn sức mạnh to lớn, tiếp thêm động lực cho cán bộ cách mạng vượt qua mọi khó khăn, thử thách, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà Đảng và nhân dân giao phó. Ngược lại, nhờ có sự dẫn dắt, chỉ bảo tận tình của cán bộ cách mạng, đồng bào các dân tộc thiểu số đã dần hiểu rõ hơn về đường lối, chủ trương của Đảng, từ đó nâng cao nhận thức, ý thức trách nhiệm đối với vận mệnh của đất nước. Sự gắn bó khăng khít giữa hai bên đã tạo nên sức mạnh tổng hợp, đưa cách mạng Việt Nam đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác.