16/04/2025


16/04/2025
17/04/2025
Câu 1: Giới thiệu về Thạch Lam
Thạch Lam (1910–1942), tên thật là Nguyễn Tường Lân, là một cây bút nổi bật của văn học Việt Nam giai đoạn 1930–1945, thành viên nhóm Tự Lực Văn Đoàn. Ông sống một cuộc đời ngắn ngủi nhưng để lại dấu ấn sâu sắc với lối viết nhẹ nhàng, tinh tế, đầy chất nhân văn.
Về sự nghiệp, Thạch Lam chủ yếu sáng tác truyện ngắn. Các tác phẩm tiêu biểu như Hai đứa trẻ, Dưới bóng hoàng lan, Gió lạnh đầu mùa, Nhà mẹ Lê,…
Quan điểm sáng tác của ông mang tính nhân đạo sâu sắc. Thạch Lam từng viết: “Văn chương không phải là cách đem đến cho người đọc sự thoát ly hay sự quên; trái lại, văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo vừa thay đổi một thế giới giả dối và tàn ác, làm cho lòng người thêm trong sạch và phong phú hơn.”
Nhiều nhà phê bình đánh giá ông là “người có phong cách văn chương riêng biệt, không trộn lẫn, giàu chất thơ và chiều sâu cảm xúc”. Nhà văn Vũ Ngọc Phan từng nhận xét: “Thạch Lam là người rất có tâm hồn, một tâm hồn nhạy cảm và đằm thắm.”
Câu 2: Truyện ngắn là gì?
Truyện ngắn là một thể loại văn xuôi tự sự, có dung lượng ngắn, tập trung vào một hoặc một vài nhân vật, sự kiện, tình huống để thể hiện chủ đề tư tưởng.
Các yếu tố quan trọng khi phân tích một truyện ngắn gồm:
– Cốt truyện: diễn biến sự việc, trình tự các sự kiện.
– Nhân vật: tính cách, hành động, suy nghĩ và vai trò trong việc thể hiện chủ đề.
– Tình huống truyện: tình huống đặc biệt làm nổi bật xung đột, tâm lý nhân vật.
– Không gian và thời gian nghệ thuật: góp phần tạo nên không khí và chiều sâu câu chuyện.
– Giọng điệu, ngôn ngữ, kết cấu truyện: thể hiện phong cách và thông điệp của tác giả.
Câu 3: Phân tích truyện Hai đứa trẻ – làm sáng tỏ nhận định:
“Mỗi truyện ngắn của Thạch Lam là một bài thơ trữ tình đượm buồn, đầy xót thương.”
Truyện Hai đứa trẻ là một minh chứng tiêu biểu cho phong cách trữ tình và nhân đạo của Thạch Lam.
Bằng lối viết nhẹ nhàng, ông dựng nên khung cảnh phố huyện nghèo khi chiều buông xuống, nhuộm đầy nỗi buồn man mác. Những hình ảnh như ánh chiều tắt, tiếng trống thu không, bóng tối dày đặc,… đều gợi không khí đìu hiu, buồn lặng.
Nhân vật Liên và An – hai đứa trẻ ngồi chờ chuyến tàu đêm – là trung tâm của truyện. Ở các em toát lên một tâm hồn trong trẻo, nhạy cảm. Dù sống trong cảnh nghèo đói, các em vẫn khát khao ánh sáng, niềm vui, sự đổi thay.
Hình ảnh đoàn tàu đêm – ánh sáng rực rỡ và sang trọng – là biểu tượng của một thế giới khác, xa xôi nhưng đầy hấp dẫn, là ước mơ thầm lặng của những con người nhỏ bé nơi phố huyện buồn.
Thạch Lam không kể chuyện theo kịch tính mà nghiêng về miêu tả nội tâm, cảm xúc, khiến truyện giống như một bài thơ buồn nhẹ nhàng nhưng day dứt. Cái buồn ấy là nỗi buồn của lòng trắc ẩn, của một trái tim yêu thương những kiếp người âm thầm và bé nhỏ.
→ Qua Hai đứa trẻ, ta thấy rõ nhận định trên hoàn toàn đúng: truyện ngắn của Thạch Lam mang dáng dấp của một bài thơ trữ tình – không bi lụy nhưng đầy nhân ái, thấm đượm xót thương.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời