Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
17/04/2025
17/04/2025
Trong kho tàng văn học Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, hình tượng người lính luôn là đề tài được nhiều nhà văn, nhà thơ khai thác sâu sắc và cảm động. Một trong những tiếng nói tiêu biểu và giàu xúc cảm là nhà thơ Hữu Thỉnh với trường ca “Đường tới thành phố”. Đặc biệt, đoạn trích “Lời sóng” đã để lại dấu ấn mạnh mẽ qua hình tượng người lính – những con người bình dị mà kiên cường, mang trong mình lý tưởng cao đẹp và trái tim đầy yêu thương.
Ngay từ những câu thơ đầu, người lính hiện lên không chỉ với tấm áo trận mà còn là hình ảnh của một người con xa quê, luôn đau đáu nỗi nhớ làng:
“Quê hương anh nước mặn đồng chua / Làng tôi nghèo đất cát sỏi phơi màu.”
Hai dòng thơ mở đầu đã khắc họa xuất thân giản dị, mộc mạc của những người lính – họ đến từ khắp mọi miền đất nước, mang theo cả hồn quê vào trong cuộc chiến. Chính mảnh đất nghèo khó ấy đã hun đúc cho họ tinh thần bất khuất, lòng yêu nước sâu sắc và tình đồng đội thiêng liêng.
Người lính trong “Lời sóng” không phải là hình ảnh lãng mạn hóa hay chỉ gắn với chiến thắng, mà hiện lên rất đời, rất thật – vừa mang tấm lòng của một người chiến sĩ, vừa là một người con, người chồng, người bạn. Ẩn sâu trong sự gan góc, kiên cường là những phút giây đầy trăn trở, nỗi nhớ nhà da diết, nhớ người thân yêu, đặc biệt là tình yêu trong thời chiến – đầy kìm nén nhưng chân thành:
“Chúng tôi đi không tiếc đời mình / Nhưng tuổi 20 làm sao không tiếc.”
Chính những tâm tình ấy đã làm cho hình tượng người lính trở nên gần gũi, nhân văn và sâu sắc hơn bao giờ hết. Họ không chỉ chiến đấu bằng vũ khí, mà còn bằng trái tim, bằng lý tưởng sống cao đẹp vì một ngày mai đất nước độc lập, nhân dân hạnh phúc.
Đặc biệt, đoạn thơ còn cho thấy rõ phẩm chất hy sinh cao cả của người lính – họ dám gác lại hạnh phúc riêng tư để chiến đấu vì Tổ quốc. Dẫu biết ra đi là đối mặt với mất mát, hy sinh, nhưng họ vẫn bước tiếp, bởi trong họ có ngọn lửa của niềm tin và lý tưởng. Đó cũng chính là vẻ đẹp lớn lao nhất của người lính trong thơ Hữu Thỉnh – vẻ đẹp của những con người đã sống và chiến đấu trọn vẹn vì một mục tiêu cao cả.
Hữu Thỉnh không dùng những từ ngữ quá phô trương hay hình ảnh hào nhoáng. Thơ ông nhẹ nhàng, sâu lắng như chính những con sóng thầm thì, nhưng lại mang sức mạnh lay động lòng người. Qua “Lời sóng”, hình tượng người lính trở thành biểu tượng của tinh thần dân tộc – giản dị mà vĩ đại, gần gũi mà thiêng liêng.
Tóm lại, hình tượng người lính trong đoạn trích “Lời sóng” đã góp phần làm nên vẻ đẹp độc đáo cho trường ca “Đường tới thành phố”. Đó là hình ảnh kết tinh từ hiện thực khốc liệt và lý tưởng sống cao đẹp, từ tình yêu quê hương đến khát vọng hòa bình. Và chính họ – những người lính bình dị mà phi thường – đã viết nên khúc tráng ca bất tử trong lịch sử dân tộc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
3 giờ trước
5 giờ trước
Top thành viên trả lời