Câu 1:
Dấu hiệu xác định thể thơ của văn bản trên là thể thơ lục bát. Văn bản gồm các cặp câu thơ có 6 tiếng (lục) và 8 tiếng (bát), tạo nên nhịp điệu đều đặn, uyển chuyển, phù hợp với việc diễn tả những cảm xúc, suy ngẫm về cuộc sống, con người.
Câu 2:
Biện pháp tu từ được sử dụng trong hai câu thơ "Tôi đi lính, lâu không về quê ngoại / Dòng sông xưa vẫn bên lở, bên bồi" là ẩn dụ. Tác giả sử dụng hình ảnh ẩn dụ "dòng sông xưa" để ám chỉ quãng đời ấu thơ, những kỷ niệm đẹp đẽ, thanh bình của tác giả. Hình ảnh ẩn dụ này mang ý nghĩa biểu đạt sâu sắc, gợi lên sự hoài niệm, tiếc nuối về quá khứ, về những gì đã mất đi.
Câu 3:
Các từ ngữ, hình ảnh thể hiện sự lam lũ, vất vả của người bà trong đoạn thơ là:
* "Bà mò cua xúc tép ở đồng Quan": Thể hiện sự lao động vất vả, nhọc nhằn của bà. Bà phải lặn lội kiếm sống, mưu sinh bằng nghề mò cua xúc tép - công việc đầy gian khổ, nguy hiểm.
* "Bà đi gánh chè xanh Ba Trại": Cho thấy bà phải làm việc nặng nhọc, vất vả, phải gánh vác những gánh chè xanh nặng nề, đi bộ đường xa.
* "Quán Cháo, Đồng Giao thập thững những đêm hàn": Miêu tả cảnh bà phải thức khuya dậy sớm, làm việc trong điều kiện khắc nghiệt, lạnh giá. Từ "thập thững" cho thấy sự khó khăn, vất vả mà bà phải trải qua.
Câu 4:
Qua kí ức của tác giả, nhân vật người bà trong bài thơ hiện lên là một người phụ nữ lam lũ, vất vả nhưng giàu lòng yêu thương, hi sinh. Bà luôn dành trọn tình yêu thương, chăm sóc cho đứa cháu nhỏ. Bà là chỗ dựa vững chắc, là niềm an ủi, động viên lớn lao cho tác giả trong những năm tháng tuổi thơ thiếu thốn, bất hạnh.
Câu 5:
Hai câu thơ "Khi tôi biết thương bà đã muộn / Bà chỉ còn là một nấm cỏ thôi." thể hiện sự day dứt, hối hận của tác giả khi nhận ra tình yêu thương của bà đã muộn màng. Khi tác giả trưởng thành, nhận thức được sự hy sinh cao cả của bà thì bà đã không còn nữa. Điều đó khiến tác giả cảm thấy xót xa, tiếc nuối, ân hận vì đã không kịp báo đáp công ơn dưỡng dục của bà. Hai câu thơ cũng thể hiện sự trân trọng, biết ơn sâu sắc của tác giả đối với người bà kính yêu.