câu 3: Những từ, cụm từ thể hiện tâm trạng của nhân vật "anh" sau khi người mẹ mất trong đoạn trích trên là:
- Buồn rầu: Thể hiện sự tiếc nuối, đau khổ và nỗi nhớ da diết về người mẹ đã khuất. Cụm từ này cho thấy anh đang chìm đắm trong cảm giác buồn bã, không muốn rời xa hình ảnh của mẹ.
- Tiếc thương: Thể hiện sự xót xa, day dứt vì đã không kịp làm tròn trách nhiệm với mẹ. Anh cảm nhận được sự thiếu vắng tình yêu thương của mẹ và mong muốn bù đắp lại những gì mình chưa làm được.
- Nhớ nhung: Thể hiện sự lưu luyến, nhớ nhung về những kỷ niệm đẹp đẽ bên cạnh mẹ. Anh nhớ từng cử chỉ, ánh mắt, nụ cười của mẹ và mong muốn được gặp lại mẹ một lần nữa.
- Hối hận: Thể hiện sự tự trách bản thân vì đã không quan tâm, chăm sóc mẹ nhiều hơn. Anh cảm thấy hối hận vì đã bỏ lỡ cơ hội để nói lời yêu thương với mẹ và mong muốn được sửa chữa lỗi lầm đó.
Phản ánh:
Qua việc phân tích các từ ngữ, ta có thể thấy rằng tác giả đã sử dụng ngôn ngữ rất tinh tế để miêu tả tâm trạng của nhân vật "anh". Những từ ngữ như "buồn rầu", "tiếc thương", "nhớ nhung", "hối hận" đều mang ý nghĩa sâu sắc, giúp người đọc hiểu rõ hơn về nỗi lòng của nhân vật. Đồng thời, cách sử dụng các động từ mạnh như "rưng rưng", "khóc nấc", "ôm chặt" cũng góp phần tăng cường hiệu quả biểu đạt, khiến cho tâm trạng của nhân vật trở nên chân thực và xúc động hơn.
câu 4: Trong câu thơ "Chén lòng san đôi cho mẹ cho vợ", tác giả sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ. Từ "chén lòng" được ẩn dụ cho sự hy sinh, lòng nhân ái, tình cảm sâu nặng mà người con trai dành cho mẹ và vợ.
Tác dụng:
- Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, giúp người đọc dễ dàng hình dung ra sự vất vả, khó khăn của người con trai khi phải chia sẻ chén cơm với mẹ và vợ.
- Nhấn mạnh sự hi sinh thầm lặng, cao cả của người con trai. Anh ta không chỉ lo lắng cho bản thân mình mà còn luôn nghĩ đến những người thân yêu xung quanh.
- Thể hiện tấm lòng hiếu thảo, biết ơn sâu sắc của người con trai đối với cha mẹ.
câu 5: Chi tiết cuối truyện "Hôm lên đường vào Sài Gòn, anh dậy sớm nấu chén cơm đặt lên bàn thờ mẹ. Anh tự mình vo gạo, tự mình nhóm bếp rơm. Loay hoay một hồi. Bếp nhà đầy khói... Và khói đã làm mắt anh cay xè" gợi cho em những suy nghĩ về tình cảm gia đình sâu sắc. Chi tiết này thể hiện sự trân trọng, biết ơn và lòng hiếu thảo của nhân vật đối với người mẹ đã khuất. Dù phải rời xa quê hương để đi lập nghiệp, nhưng anh vẫn không quên chuẩn bị bữa cơm cúng mẹ trên bàn thờ. Hành động tự tay vo gạo, nhóm bếp rơm thể hiện sự chu đáo, tỉ mỉ của anh trong việc chăm sóc gia đình. Khói bếp bay lên, mang theo mùi thơm của cơm mới, cũng như nỗi nhớ nhung da diết của anh dành cho mẹ. Chi tiết này khiến em cảm nhận được tình cảm gia đình thiêng liêng, ấm áp, đồng thời cũng khơi gợi trong em niềm xúc động trước sự hy sinh thầm lặng của những người con dành cho cha mẹ.
câu 6: Bài học mà em rút ra từ đoạn trích "Người thầy đầu tiên" là sự quan tâm và tình yêu thương đối với những đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn, đặc biệt là trong môi trường giáo dục. Đoạn trích kể về hành động của thầy Đuy-sen, người đã giúp đỡ An-tư-nai và các bạn nhỏ khác vượt qua khó khăn để tiếp tục đến trường. Thầy không chỉ giảng dạy kiến thức mà còn truyền đạt cho họ những giá trị nhân văn sâu sắc như lòng biết ơn, tôn trọng và chia sẻ. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp giữa giáo viên và học sinh, đồng thời khuyến khích mỗi cá nhân phát triển toàn diện cả về mặt trí tuệ lẫn tinh thần.