1. Xác định thể loại và phương thức biểu đạt chính của đoạn trích?
- Thể loại: Văn bản nghị luận xã hội.
- Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận.
2. Nêu nội dung chính của đoạn trích trên?
- Nội dung chính của đoạn trích là bàn về vấn đề "học vẹt, học tủ" - những cách học đối phó, mang tính chất chống đối, không thực sự hiểu và nắm vững kiến thức. Tác giả chỉ ra rằng việc học vẹt, học tủ sẽ gây ra nhiều hậu quả tiêu cực cho học sinh như: không có kiến thức thực sự, không tự tin khi làm bài thi, dễ bị mất điểm,... Từ đó, tác giả đưa ra lời khuyên cho học sinh nên thay đổi cách học, học tập một cách chủ động, tích cực để có thể tiếp thu kiến thức một cách hiệu quả nhất.
3. Chỉ ra và phân tích tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn trích?
- Trong đoạn trích, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh: "Học vẹt, học tủ giống như con chim ăn trái cây ngọt ngào nhưng lại bỏ qua hạt cứng".
- Phân tích tác dụng:
+ Biện pháp so sánh giúp hình ảnh hóa khái niệm trừu tượng "học vẹt, học tủ", khiến nó trở nên cụ thể, dễ hiểu hơn.
+ So sánh "học vẹt, học tủ" với hành động của con chim ăn trái cây ngọt ngào nhưng lại bỏ qua hạt cứng nhằm nhấn mạnh sự vô bổ, thiếu ý nghĩa của việc học vẹt, học tủ. Học vẹt, học tủ chỉ mang lại kết quả tức thời, không bền vững, giống như con chim ăn trái cây ngọt ngào nhưng lại bỏ qua hạt cứng, cuối cùng vẫn phải chịu đói khát.
4. Theo em, vì sao chúng ta cần tránh lối học vẹt, học tủ?
- Chúng ta cần tránh lối học vẹt, học tủ bởi vì:
+ Lối học này không mang lại hiệu quả cao. Học vẹt, học tủ chỉ giúp chúng ta nhớ được kiến thức một cách tạm bợ, không thực sự hiểu và nắm vững kiến thức. Khi gặp những câu hỏi khó, đòi hỏi khả năng vận dụng kiến thức vào thực tế, chúng ta sẽ rất khó khăn để giải quyết.
+ Lối học này khiến chúng ta trở thành những người thụ động, thiếu sáng tạo. Học vẹt, học tủ khiến chúng ta phụ thuộc vào sách vở, không biết cách tư duy độc lập. Điều này sẽ hạn chế khả năng phát triển của chúng ta trong tương lai.
5. Em hãy nêu ít nhất hai lợi ích của việc học tập chăm chỉ, nghiêm túc?
- Lợi ích của việc học tập chăm chỉ, nghiêm túc:
+ Giúp chúng ta tiếp thu kiến thức một cách đầy đủ, toàn diện.
+ Rèn luyện cho chúng ta tinh thần tự giác, trách nhiệm.
+ Phát triển các kỹ năng khác như: kỹ năng đọc hiểu, kỹ năng viết, kỹ năng giao tiếp,...
6. Viết đoạn văn (khoảng 7 đến 10 dòng) trình bày suy nghĩ của em về hiện tượng học đối phó của học sinh hiện nay.
- Đoạn văn mẫu tham khảo:
Hiện tượng học đối phó của học sinh hiện nay đang ngày càng trở nên phổ biến. Đây là một hiện tượng đáng báo động, gây ra nhiều hậu quả tiêu cực cho quá trình học tập của học sinh. Học đối phó là tình trạng học sinh học tập một cách thụ động, chống đối, không có hứng thú, không có mục đích rõ ràng. Họ chỉ học để đạt được mục tiêu trước mắt, chẳng hạn như để lên lớp, để đạt điểm cao,... mà không quan tâm đến việc tiếp thu kiến thức, rèn luyện kỹ năng. Hiện tượng học đối phó xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác nhau. Có thể kể đến một số nguyên nhân chính sau đây:
+ Áp lực học tập quá lớn khiến học sinh cảm thấy mệt mỏi, chán nản.
+ Thiếu động lực học tập do không xác định được mục tiêu học tập rõ ràng.
+ Không có phương pháp học tập phù hợp.
+ Gia đình chưa quan tâm đúng mức đến việc học tập của con cái.
Hiện tượng học đối phó gây ra nhiều hậu quả tiêu cực cho học sinh. Trước hết, nó khiến học sinh không có kiến thức, kỹ năng thực sự. Họ chỉ có thể nhớ được kiến thức trong một khoảng thời gian ngắn, khi gặp những câu hỏi khó, họ sẽ rất khó khăn để giải quyết. Bên cạnh đó, học đối phó còn khiến học sinh trở nên thụ động, thiếu sáng tạo. Họ không biết cách tư duy độc lập, không biết cách giải quyết vấn đề một cách linh hoạt. Để khắc phục hiện tượng học đối phó, cần có sự chung tay của cả gia đình, nhà trường và xã hội. Gia đình cần quan tâm, động viên con cái học tập, giúp con xác định mục tiêu học tập rõ ràng. Nhà trường cần đổi mới phương pháp giảng dạy, tạo hứng thú cho học sinh trong học tập. Xã hội cần tuyên truyền, nâng cao nhận thức của mọi người về tầm quan trọng của việc học tập. Mỗi học sinh cũng cần tự giác, nỗ lực học tập, xác định mục tiêu học tập rõ ràng và lựa chọn phương pháp học tập phù hợp.
câu 1: Trong đoạn văn "Bản Nhạc Môi", tác giả Huỳnh Văn Quốc đã sử dụng nhiều biện pháp tu từ nhằm tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao cho bài viết. Các biện pháp tu từ được sử dụng bao gồm so sánh, ẩn dụ, nhân hóa, liệt kê, điệp ngữ,...
Phân tích chi tiết:
* So sánh: "Anh vận dụng luồng hơi, điều khiển nó theo hai ngón tay và lưỡi, anh sử dụng thành thạo và khá hoạt bát với "trò chơi" này của mình." - So sánh việc thổi sáo với trò chơi, giúp người đọc dễ dàng hình dung sự điêu luyện của người thổi sáo.
* Ẩn dụ: "Bản nhạc được tẩu lên..." - Ẩn dụ "tẩu lên" cho hành động thổi sáo, gợi tả sự uyển chuyển, nhịp nhàng của tiếng sáo.
* Nhân hóa: "Vẻ mặt anh chăm chú say mê, không hề để ý đến xung quanh.", "Người ta vòng trong vòng ngoài vây kín anh, tò mò, háo hức như xem xiếc.", "Anh đứng giữa vô tư biểu diễn.", "Còn người xem mới đầu có ý coi thường anh qua những cái nhếch mép, qua những ánh mắt soi mói hiếu kì, rồi dần dần họ bị điệu nhạc giòn giã cuốn hút, không giấu nổi vẻ thán phục trên những gương mặt lấm tấm mồ hôi." - Nhân hóa người nghe, miêu tả cảm xúc của họ bằng ngôn ngữ dành cho con người, làm tăng tính sinh động cho câu văn.
* Liệt kê: "Người ta vòng trong vòng ngoài vây kín anh, tò mò, háo hức như xem xiếc.", "Những cái nhếch mép, qua những ánh mắt soi mói hiếu kì, rồi dần dần họ bị điệu nhạc giòn giã cuốn hút, không giấu nổi vẻ thán phục trên những gương mặt lấm tấm mồ hôi." - Liệt kê các trạng thái tâm lý của người nghe, nhấn mạnh sự thay đổi cảm xúc của họ khi thưởng thức tiếng sáo.
* Điệp ngữ: "không đợi tôi nói gì thêm, lập tức anh ta cho hai ngón tay vào miệng một cách rất gãy gọn, dứt khoát, nếu không muốn nói là điệu nghệ nưa. anh vận dụng luồng hơi, điều khiển nó theo hai ngón tay và lưỡi, anh sử dụng thành thạo và khá hoạt bát với "trò chơi" này của mình." - Điệp ngữ "anh ta" nhấn mạnh sự tài năng và kỹ thuật điêu luyện của người thổi sáo.
Tác dụng:
Các biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn văn đã góp phần tạo nên bức tranh sinh động về buổi biểu diễn sáo trúc, đồng thời thể hiện sự ngưỡng mộ, khâm phục của tác giả đối với tài năng của người thổi sáo. Đoạn văn không chỉ miêu tả ngoại hình, cử chỉ, hành động của người thổi sáo mà còn khắc họa rõ nét tâm hồn, tài năng và phẩm chất của anh ta. Qua đó, tác giả muốn khẳng định giá trị của nghệ thuật truyền thống và sức hấp dẫn của nó đối với mọi thế hệ.
câu 2: Trong đoạn trích trên, nhân vật "anh ta" được miêu tả là một người đàn ông có ngoại hình cao lớn, vạm vỡ, khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt sáng ngời và nụ cười rạng rỡ. Anh ta toát lên vẻ đẹp trai và thu hút ánh nhìn của nhiều cô gái. Tuy nhiên, bên cạnh vẻ ngoài hấp dẫn đó, anh ta còn sở hữu tính cách tốt bụng và hào phóng. Anh ta luôn sẵn sàng giúp đỡ những người xung quanh mình mà không cần suy nghĩ hay toan tính gì.
Anh ta thường xuyên tham gia vào các hoạt động từ thiện, quyên góp tiền bạc cho những tổ chức phi lợi nhuận hoặc trực tiếp giúp đỡ những người nghèo khổ, bất hạnh. Anh ta cũng rất nhiệt tình trong việc giải quyết các vấn đề xã hội như bảo vệ môi trường, chống bạo lực gia đình hay hỗ trợ trẻ em mồ côi. Những hành động này thể hiện rõ ràng tấm lòng nhân ái và tinh thần trách nhiệm của anh ta đối với cộng đồng.
Ngoài ra, "anh ta" còn là một người bạn tuyệt vời. Anh ta luôn lắng nghe và chia sẻ những tâm tư, nguyện vọng của bạn bè. Khi họ gặp khó khăn, anh ta luôn ở bên cạnh để động viên, an ủi và đưa ra những lời khuyên chân thành. Sự tin tưởng và tôn trọng giữa hai người khiến mối quan hệ trở nên bền chặt hơn bao giờ hết.
Nhìn chung, nhân vật "anh ta" trong đoạn trích là một biểu tượng của lòng tốt và sự sẻ chia. Anh ta đã chứng minh rằng, dù chỉ là một cá nhân nhỏ bé nhưng nếu biết cách lan tỏa yêu thương thì sẽ tạo nên sức mạnh to lớn thay đổi cuộc sống của nhiều người khác.
câu 3: Nét đặc trưng của Tuồng Phú Yên nằm ở sự kết hợp hài hòa giữa các yếu tố truyền thống và hiện đại, tạo nên một phong cách biểu diễn độc đáo, mang đậm bản sắc dân tộc. Hoạt động nghệ thuật Tuồng tại Phú Yên thường xuyên được tổ chức với nhiều hình thức đa dạng, từ các buổi biểu diễn chuyên nghiệp đến các chương trình giao lưu, hội thi, góp phần bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa này trong cộng đồng.
câu 4: Tuồng, còn được gọi là hát bội hay hát bộ, là một loại hình nghệ thuật sân khấu cổ truyền Việt Nam. Tuồng có nguồn gốc từ Trung Quốc và đã được du nhập vào Việt Nam từ thế kỷ 13. Tuồng là một loại hình nghệ thuật tổng hợp, kết hợp giữa âm nhạc, múa, diễn xuất và thơ ca.
Trên quê hương Phú Yên, tuồng đã có lịch sử lâu đời và gắn bó mật thiết với đời sống tinh thần của người dân nơi đây. Tuồng Phú Yên mang những nét đặc trưng riêng biệt, phản ánh đời sống, tâm tư, tình cảm của con người vùng đất này. Tuy nhiên, trong thời đại hiện nay, nghệ thuật tuồng đang dần bị mai một và cần được bảo tồn và phát huy giá trị.
Để bảo tồn và phát huy giá trị nghệ thuật tuồng trên quê hương Phú Yên, chúng ta cần thực hiện các biện pháp sau:
* Tăng cường tuyên truyền, giới thiệu về nghệ thuật tuồng: Tổ chức các buổi biểu diễn, hội thảo, triển lãm để giới thiệu về nghệ thuật tuồng đến đông đảo công chúng, đặc biệt là đối tượng trẻ tuổi.
* Đầu tư cho việc đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ nghệ sĩ, diễn viên: Mở các lớp đào tạo, bồi dưỡng chuyên sâu về nghệ thuật tuồng, đồng thời tạo điều kiện cho các nghệ sĩ, diễn viên tham gia các khóa học nâng cao trình độ.
* Xây dựng cơ sở vật chất phục vụ hoạt động biểu diễn: Đầu tư xây dựng nhà hát, rạp chiếu phim, phòng tập,... để tạo điều kiện thuận lợi cho các đoàn nghệ thuật tuồng hoạt động.
* Phát triển thị trường tiêu thụ sản phẩm nghệ thuật tuồng: Tạo điều kiện cho các tác phẩm nghệ thuật tuồng được quảng bá rộng rãi, tiếp cận nhiều đối tượng khán giả, góp phần thúc đẩy sự sáng tạo và phát triển của nghệ thuật tuồng.
Bằng cách thực hiện những biện pháp trên, chúng ta sẽ góp phần bảo tồn và phát huy giá trị nghệ thuật tuồng - một di sản văn hóa quý báu của dân tộc, đồng thời góp phần làm phong phú thêm đời sống tinh thần của người dân Phú Yên.