ii:
Đề 1:
Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận.
Điều để trẻ biết trời cao xanh vời vợi, đêm nhìn sao trời và mơ ước bay lên, để trẻ đứng hiên ngang trên bờ biển mộng mơ những con tàu đến bến bờ xa: Giáo dục cho trẻ tình yêu quê hương, đất nước, khơi dậy niềm tin vào tương lai tươi sáng.
Biện pháp tu từ liệt kê: Miền biên viễn, nơi phên dậu của Tổ quốc, Bạch Đằng Giang, Ải Chi Lăng, Trường Sơn, Sông Nước Miền Tây, Củ Chi Đất Thép, Vị Xuyên Vách Đá Tai Mèo, Thành Cổ Quảng Trị Một Thời Bom Đạn. Tác dụng: Nhấn mạnh vẻ đẹp thiên nhiên, lịch sử, truyền thống của đất nước Việt Nam, tạo nên bức tranh toàn cảnh về đất nước, khơi gợi lòng yêu nước, tự hào dân tộc trong mỗi người đọc.
Câu "Mình không phải là thần tượng và đừng tự biến mình thành thần tượng" nhấn mạnh vai trò của người thầy, người giáo viên như một tấm gương, một hình mẫu để học sinh noi theo. Thầy cô cần giữ gìn phẩm chất đạo đức, lối sống chuẩn mực, tránh xa những thói hư tật xấu, đồng thời luôn nỗ lực trau dồi chuyên môn nghiệp vụ để làm tròn trách nhiệm của mình đối với thế hệ trẻ.
Thông điệp rút ra từ văn bản: Mỗi người cần có tinh thần trách nhiệm, ý chí vươn lên, vượt qua khó khăn thử thách để hoàn thiện bản thân, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp, văn minh.
Đề 2:
Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm.
Tác giả thể hiện nỗi nhớ da diết về quê hương, về tuổi thơ êm đềm bên gia đình, bè bạn. Những kỉ niệm ấy đã in sâu vào tâm khảm, trở thành hành trang quý giá giúp tác giả vững bước trên con đường đời đầy chông gai phía trước.
Hình ảnh so sánh "Quê hương là chùm khế ngọt" gợi lên sự ngọt ngào, ấm áp, chan chứa tình yêu thương của quê hương. Quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, là chốn bình yên để con người tìm về sau những bộn bề lo toan cuộc sống.
Việc lặp lại cụm từ "quê hương" nhiều lần nhằm nhấn mạnh tầm quan trọng, ý nghĩa to lớn của quê hương đối với mỗi người. Đồng thời, nó cũng thể hiện sự lưu luyến, tiếc nuối của tác giả khi phải rời xa quê hương.
Bài thơ kết thúc bằng lời khẳng định chắc nịch "Quê hương nếu ai không nhớ / Sẽ không lớn nổi thành người". Lời khẳng định này như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa về trách nhiệm của mỗi người đối với quê hương. Chúng ta cần phải biết trân trọng, yêu thương quê hương, bởi quê hương là cội nguồn, là gốc rễ của mỗi con người.
Đề 3:
Phương thức biểu đạt chính: Tự sự.
Nhân vật tôi kể về trải nghiệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời mình - chuyến đi du lịch Đà Lạt cùng gia đình. Chuyến đi đã mang lại cho nhân vật tôi nhiều cảm xúc vui buồn lẫn lộn. Nhân vật tôi được khám phá vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ, thơ mộng của Đà Lạt, được thưởng thức những món ăn ngon, được gặp gỡ những con người hiền lành, tốt bụng. Tuy nhiên, nhân vật tôi cũng phải đối mặt với những khó khăn, thử thách trong chuyến đi, đặc biệt là việc bị lạc đường.
Chi tiết ấn tượng nhất trong truyện là việc nhân vật tôi bị lạc đường. Khi đang mải mê ngắm cảnh, nhân vật tôi đã bị lạc khỏi đoàn. Trong lúc hoảng loạn, nhân vật tôi đã gặp được một cụ già tốt bụng. Cụ đã giúp đỡ nhân vật tôi tìm đường về nhà an toàn. Qua trải nghiệm này, nhân vật tôi đã học được cách bình tĩnh, dũng cảm đối mặt với khó khăn, thử thách.
Trải nghiệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời của nhân vật tôi là một bài học quý giá. Nó giúp nhân vật tôi trưởng thành hơn, biết trân trọng những gì mình đang có và biết yêu thương, giúp đỡ mọi người xung quanh.