Viết đoạn văn phân tích cấu tứ bài thơ chiều của hồ dzếnh

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Văn Minh Nhật Phạm

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

21/04/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài thơ "Chiều" của Hồ Dzếnh mang đến cho độc giả một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và đầy màu sắc. Tác giả đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng vẫn giữ được nét tinh tế và sâu lắng. Cấu tứ của bài thơ xoay quanh chủ đề chính là vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống thường nhật.

Mở đầu bài thơ, ta bắt gặp hình ảnh thiên nhiên buổi chiều với những chi tiết đặc trưng như nắng nhạt, mây cằn, cây khô, chim mỏi bay về rừng, hoa lạnh, sương rơi... Tất cả tạo nên một khung cảnh buồn bã, cô đơn nhưng cũng rất đẹp và trữ tình. Từ đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên, đồng thời khẳng định rằng dù có khó khăn, vất vả thì cuộc sống vẫn luôn tràn đầy hy vọng và niềm tin vào tương lai tốt đẹp hơn.

Tiếp theo, tác giả tập trung vào việc miêu tả tâm trạng của nhân vật trữ tình. Đó là một người đàn ông đang đứng trước cảnh vật thiên nhiên hùng vĩ, nhưng lại mang trong lòng nhiều suy tư, trăn trở. Anh ta cảm nhận được sự tĩnh lặng, thanh bình của thiên nhiên, nhưng cũng không tránh khỏi cảm giác cô đơn, lạc lõng. Điều này thể hiện rõ ràng qua những câu thơ như: "Nắng nhạt vàng trên lá cỏ/ Mây trắng bồng bềnh trên đỉnh núi/ Chim mỏi cánh bay về tổ ấm/ Hoa lạnh lẽo nở giữa mùa đông".

Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng lời khẳng định về tình yêu thương và sự gắn bó giữa con người với nhau. Dù có xa cách, nhưng họ vẫn luôn nhớ về nhau và mong chờ ngày gặp lại. Đây là thông điệp ý nghĩa mà tác giả muốn truyền tải đến độc giả, rằng tình yêu thương sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống.

Nhìn chung, bài thơ "Chiều" của Hồ Dzếnh là một tác phẩm hay, mang đậm chất trữ tình, lãng mạn. Qua đó, tác giả đã khắc họa thành công vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm hồn con người, đồng thời gửi gắm những thông điệp sâu sắc về cuộc sống và tình yêu thương. [/INST] Trong nền văn học Việt Nam, Hồ Dzếnh là một nhà thơ có phong cách sáng tác nhẹ nhàng, bình dị và mang đậm dấu ấn cá nhân. Bài thơ "Chiều" của Hồ Dzếnh là một ví dụ tiêu biểu cho phong cách sáng tác ấy. Bài thơ nói về vẻ đẹp của thiên nhiên và tình cảm gia đình, tạo nên một bức tranh hài hoà giữa con người và thiên nhiên.

Bức tranh thiên nhiên trong bài thơ "Chiều" được miêu tả qua những hình ảnh quen thuộc, gần gũi với đời sống nông thôn Việt Nam như: nắng nhạt, mây cằn, cây khô, chim mỏi bay về rừng, hoa lạnh, sương rơi,... Những hình ảnh này được sắp xếp theo trình tự thời gian, tạo nên một không gian buồn bã, cô đơn nhưng cũng rất đẹp và trữ tình.

Hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong bài thơ là "nắng nhạt", một hình ảnh quen thuộc của buổi chiều quê hương. Nắng nhạt không chỉ là ánh nắng cuối ngày mà còn là ánh nắng của ký ức, của tuổi thơ. Nó gợi lên trong lòng người đọc cảm giác yên bình, thanh thản. Tiếp theo là hình ảnh "mây cằn", một hình ảnh đối lập với nắng nhạt. Mây cằn gợi lên cảm giác khô khan, u ám, phản ánh tâm trạng buồn bã, cô đơn của nhân vật trữ tình. Cây khô là hình ảnh tiếp theo được nhắc đến, nó càng tô đậm thêm vẻ đẹp u buồn của bức tranh thiên nhiên. Cuối cùng, hình ảnh "chim mỏi bay về rừng" và "hoa lạnh" khép lại bức tranh chiều, tạo nên một không gian tĩnh lặng, buồn bã nhưng cũng rất đẹp và trữ tình.

Ngoài ra, bài thơ còn sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ để làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm trạng của nhân vật trữ tình. Ví dụ, câu thơ "Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần" sử dụng biện pháp so sánh "lạnh" với "sương xuống dần" để gợi lên cảm giác lạnh lẽo, cô đơn của hoa trong chiều tà. Câu thơ "Trời về khuya chậm chậm sao trời" sử dụng biện pháp ẩn dụ "sao trời" để chỉ thời gian trôi nhanh, tạo nên cảm giác tiếc nuối, lưu luyến.

Với ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi hình, gợi cảm, bài thơ "Chiều" đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, trữ tình, đồng thời thể hiện tâm trạng buồn bã, cô đơn của nhân vật trữ tình. Bức tranh thiên nhiên ấy không chỉ là khung cảnh của một buổi chiều quê hương mà còn là khung cảnh của một tâm hồn nhạy cảm, giàu lòng trắc ẩn.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
fi fai

21/04/2025

Văn Minh Nhật Phạm Cấu tứ bài thơ "Chiều" của Hồ Dzếnh được xây dựng trên sự vận động của không gian và thời gian buổi chiều tà, kết hợp hài hòa giữa cảnh và tình, tạo nên một nỗi buồn man mác, thấm sâu vào lòng người đọc. Mở đầu bài thơ là hình ảnh "trên đường về nhớ đầy". Câu thơ không xác định rõ chủ thể và đối tượng của nỗi nhớ, gợi một cảm giác mơ hồ, lan tỏa. Thời gian "chiều chậm đưa chân ngày" diễn tả sự trôi chảy chậm rãi của thời gian, gợi sự luyến tiếc, bịn rịn của ngày sắp tàn. Không gian buổi chiều được mở rộng với "tiếng buồn vang trong mây", âm thanh gợi sự tĩnh lặng, vắng vẻ, đồng thời khơi gợi nỗi buồn trong lòng người. Hình ảnh "chim rừng quên cất cánh" là một nét vẽ độc đáo, cho thấy sự ngẩn ngơ, lặng lẽ của cả thiên nhiên trước khoảnh khắc chiều muộn. "Gió đưa tình ngây ngây" vừa gợi cảm giác se lạnh của buổi chiều, vừa như mang theo một nỗi buồn man mác, bâng khuâng. Câu hỏi tu từ "Có phải sầu vạn cổ/Chất trong hồn chiều nay?" thể hiện sự trăn trở, suy tư của chủ thể trữ tình về nỗi buồn đang xâm chiếm tâm hồn. Nỗi buồn ấy dường như không chỉ là nỗi buồn riêng mà còn là nỗi buồn chung của kiếp người, của thời gian vô tận. Hai câu thơ "Tôi là người lữ khách/Màu chiều khó làm khuây" khẳng định thân phận của chủ thể trữ tình là một người xa quê, đang mang trong lòng nỗi nhớ nhà da diết. Màu chiều buồn bã càng làm tăng thêm nỗi cô đơn, lạc lõng của người lữ khách. Khép lại bài thơ là hình ảnh "Ngỡ lòng mình là rừng/Ngỡ hồn mình là mây/Nhớ nhà châm điếu thuốc/Khói huyền bay lên cây". Sự so sánh "lòng mình là rừng", "hồn mình là mây" diễn tả một tâm trạng rộng lớn, bao la nhưng cũng đầy cô đơn, trống trải. Hành động "nhớ nhà châm điếu thuốc" là một hình ảnh quen thuộc, thể hiện sự tìm kiếm một chút hơi ấm, một chút quên lãng trong nỗi nhớ nhà. Hình ảnh "khói huyền bay lên cây" vừa gợi sự hư ảo, mờ nhạt của buổi chiều, vừa như một sợi khói mỏng manh nối kết tâm hồn người lữ khách với quê hương xa xôi. Tóm lại, cấu tứ bài thơ "Chiều" của Hồ Dzếnh là một sự kết hợp tinh tế giữa thời gian, không gian và tâm trạng. Bức tranh chiều buồn được vẽ nên không chỉ bằng những hình ảnh tĩnh lặng, vắng vẻ mà còn thấm đượm nỗi buồn sâu lắng của người lữ khách nhớ nhà, tạo nên một âm hưởng man mác, khó quên trong lòng độc giả.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi