câu 1. Thể thơ tự do
câu 2. Theo nhà thơ Phạm Tiến Duật, sự khác biệt giữa thời gian "còn trẻ" và thời gian "già" được thể hiện qua hai khía cạnh:
* Khả năng thích nghi: Khi còn trẻ, con người thường dễ dàng thích nghi với môi trường mới, thử thách mới. Họ có khả năng khám phá, trải nghiệm và học hỏi từ những gì chưa biết. Ngược lại, khi già đi, khả năng thích nghi giảm sút, con người thường cảm thấy khó khăn khi phải đối mặt với thay đổi.
* Sức khỏe và năng lượng: Thời gian "còn trẻ", cơ thể con người tràn đầy sức sống, năng lượng dồi dào. Điều này giúp họ dễ dàng thực hiện những công việc nặng nhọc, chinh phục những mục tiêu cao cả. Tuy nhiên, khi già đi, sức khỏe suy giảm, năng lượng cạn kiệt khiến con người gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống hàng ngày.
Ngoài ra, bài thơ còn ẩn dụ về sự trưởng thành và kinh nghiệm tích lũy theo thời gian. Nhà thơ sử dụng hình ảnh "bàn tay" để biểu đạt ý nghĩa này. Bàn tay là biểu tượng của hành động, của sự lao động và cống hiến. Qua thời gian, bàn tay trở nên chai sạn, nhưng đồng thời nó cũng mang theo những dấu ấn của những trải nghiệm quý giá.
Bài thơ gợi nhắc chúng ta trân trọng thời gian, tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc của tuổi trẻ, bởi vì khi già đi, dù có bao nhiêu tiền bạc cũng không mua lại được những năm tháng tươi đẹp ấy.
câu 3. Trong hai câu thơ "thân thể ta là tòa lầu lộng lẫy / ánh sáng chứa bên trong và tiếng hát tràn đầy", tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh ngang bằng giữa "thân thể" với "tòa lầu lộng lẫy". So sánh này nhằm mục đích:
* Gợi hình: Hình ảnh "tòa lầu lộng lẫy" giúp người đọc dễ dàng hình dung được sự bề thế, uy nghi của cơ thể con người.
* Gợi cảm: Biện pháp so sánh tạo nên ấn tượng mạnh mẽ về vẻ đẹp, sức sống mãnh liệt của con người.
* Nhấn mạnh ý nghĩa: Câu thơ khẳng định giá trị to lớn của cơ thể con người, nó không chỉ là vật chứa đựng những gì tinh túy nhất mà còn là nơi tỏa sáng những phẩm chất cao quý, như ánh sáng và tiếng hát.
Bên cạnh việc phân tích biện pháp tu từ so sánh, chúng ta cũng có thể mở rộng vấn đề bằng cách liên hệ với nội dung bài thơ. Bài thơ "Khúc hát thanh xuân" ca ngợi vẻ đẹp của tuổi trẻ, đồng thời nhấn mạnh vai trò quan trọng của tuổi trẻ đối với cuộc đời mỗi con người. Qua phép so sánh độc đáo, tác giả Phạm Tiến Duật đã khẳng định rằng tuổi trẻ là giai đoạn đẹp đẽ nhất, rực rỡ nhất, là thời gian để con người cống hiến hết mình cho cuộc sống.