Bài thơ "Khúc tình quê" của tác giả Phụng Tú đã thể hiện rõ nét giá trị văn hóa và triết lý nhân sinh sâu sắc, góp phần làm phong phú thêm bức tranh văn hóa dân tộc Việt Nam.
Trước hết, bài thơ mang đậm dấu ấn văn hóa truyền thống của dân tộc Việt Nam. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu hình ảnh, gợi lên khung cảnh làng quê thanh bình, yên ả. Hình ảnh "ánh trăng quê", "võng đưa", "chú Cuội", "hằng Nga", "sông nước", "bùn đất"... đều là những biểu tượng quen thuộc gắn liền với cuộc sống nông thôn Việt Nam. Qua đó, tác giả muốn khẳng định vẻ đẹp thuần khiết, bình dị của quê hương, nơi lưu giữ những giá trị tinh thần cao quý của dân tộc.
Thứ hai, bài thơ thể hiện triết lý nhân sinh sâu sắc về tình yêu quê hương, đất nước. Tình yêu quê hương được thể hiện qua những hình ảnh cụ thể như "tắm lại ánh trăng quê", "thăm lại nhánh sông xưa", "nghe lại khúc nằm nôi". Đó là tình cảm thiêng liêng, da diết, luôn khắc khoải trong tâm trí mỗi người con xa xứ. Tình yêu ấy được nuôi dưỡng bởi những kỷ niệm đẹp đẽ, những giá trị văn hóa truyền thống của quê hương.
Ngoài ra, bài thơ còn thể hiện sự trân trọng đối với thiên nhiên, môi trường. Tác giả sử dụng các hình ảnh thiên nhiên như "ánh trăng", "sông nước", "bùn đất" để tạo nên bức tranh quê hương tươi đẹp, hùng vĩ. Đồng thời, tác giả cũng nhắc đến những khó khăn, thử thách mà quê hương phải trải qua ("lở bồi", "gành thác"). Điều này thể hiện sự thấu hiểu, đồng cảm của tác giả đối với quê hương, đồng thời khơi gợi lòng tự hào, trách nhiệm bảo vệ môi trường của mỗi người.
Tóm lại, bài thơ "Khúc tình quê" của tác giả Phụng Tú đã thể hiện rõ nét giá trị văn hóa và triết lý nhân sinh sâu sắc. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi vẻ đẹp của quê hương, đất nước mà còn là lời nhắn nhủ về tình yêu quê hương, đất nước, về trách nhiệm bảo vệ môi trường.