Lưu Trọng Lư là một trong những nhà thơ tiên phong của phong trào Thơ Mới. Ông đã mang đến một làn gió mới cho nền thơ ca Việt Nam bằng những sáng tác đậm chất lãng mạn, trữ tình. Trong đó, bài thơ "Nắng mới" là một tác phẩm tiêu biểu, thể hiện rõ nét phong cách sáng tác của tác giả. Bài thơ nói về nỗi nhớ và tình cảm gia đình, cụ thể hơn là tình cảm đối với người mẹ. Chủ đề này vốn không mới mẻ, nhưng cách diễn đạt của Lưu Trọng Lư lại rất độc đáo và ấn tượng.
Bài thơ mở đầu với khung cảnh thiên nhiên ngập tràn nắng mới, hòa quyện cùng tiếng gà trưa xao xác, tạo nên một bầu không khí bình yên nhưng cũng man mác buồn. Cảnh "nắng mới" xuất hiện ngay từ đầu bài thơ như một tín hiệu gợi nhớ về những kỷ niệm xưa cũ:
"Mỗi lần nắng mới hắt lên song
Xao xác gà trưa gáy não nùng
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng
Chập chờn sống lại những ngày không".
Câu thơ đầu tiên chỉ đơn thuần miêu tả cảnh nắng mới chiếu qua song cửa sổ. Nhưng câu thơ thứ hai lại xuất hiện thêm âm thanh của tiếng gà trưa, khiến cho không khí trở nên xao xác, não nùng. Hai câu thơ này tạo nên một bầu không khí trầm buồn, u uất, gợi lên trong lòng người đọc cảm giác tiếc nuối về những điều đã qua.
Đọc câu thơ thứ ba, ta hiểu rằng "thời dĩ vãng" mà tác giả nhắc đến chính là những kỷ niệm xưa, những kỷ niệm về "những ngày không". Cụm từ "lòng rượi buồn" thể hiện rõ ràng nỗi buồn, sự tiếc nuối đang dâng trào trong lòng tác giả. Nó như một dòng suối chảy ngược về quá khứ, khơi gợi lại những ký ức đã ngủ quên từ lâu. Câu thơ cuối cùng khẳng định sức mạnh của ký ức, những kỷ niệm "chập chờn" ấy vẫn luôn sống mãi trong tâm trí tác giả.
Từ đó, tác giả dẫn dắt người đọc đến với hình ảnh mẹ, là nguồn cơn của những cảm xúc, ký ức trong lòng tác giả:
"Tôi nhớ me tôi thuở thiếu thời
Lúc người còn sống, tôi lên mười
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội
Áo đỏ Người đưa trước giậu phơi".
Hình ảnh mẹ xuất hiện trong ký ức của tác giả thật giản dị mà thiêng liêng. Mẹ đang phơi đồ trước giậu, chiếc áo đỏ là một chi tiết đặc biệt, gợi lên nhiều liên tưởng. Màu đỏ là màu của nhiệt huyết, của sức sống, cũng là màu của tình yêu thương, sự ấm áp. Chiếc áo đỏ mẹ phơi trước giậu là hiện thân của tình yêu thương, sự chăm sóc của mẹ dành cho gia đình.
Hình ảnh mẹ trong bài thơ không được miêu tả cụ thể, chỉ qua một vài chi tiết nhỏ như "nắng mới", "áo đỏ", "giậu phơi" nhưng đã gợi lên trong lòng người đọc bao cảm xúc. Đó là một người phụ nữ tần tảo, chịu thương chịu khó, luôn dành trọn tình yêu thương cho gia đình.
Bên cạnh đó, bài thơ còn sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, điệp ngữ,... góp phần làm tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho bài thơ. Ví dụ, câu thơ "Nét cười đen nhánh sau tay áo" sử dụng biện pháp ẩn dụ, gợi lên hình ảnh người phụ nữ Việt Nam truyền thống, xinh đẹp, dịu dàng. Hay câu thơ "Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội" sử dụng biện pháp so sánh, gợi lên cảm giác vui tươi, rạng rỡ của tuổi thơ.
Nhìn chung, bài thơ "Nắng mới" là một bài thơ hay, thể hiện được tình cảm gia đình sâu sắc của tác giả. Bài thơ đã chạm đến trái tim người đọc bởi những hình ảnh giản dị, ngôn ngữ mộc mạc nhưng đầy sức gợi. Qua bài thơ, chúng ta càng thêm trân trọng tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẫu tử thiêng liêng.