01/05/2025
01/05/2025
Trong khu vườn nhỏ bé của gia đình tôi, nơi mà mỗi góc cây, ngọn cỏ đều gắn liền với những kỷ niệm thân thương, có một cây xoài cát đã trở thành một phần không thể thiếu của tuổi thơ tôi. Không biết cây xoài ấy đã bao nhiêu tuổi, chỉ biết rằng từ khi tôi còn bé xíu, nó đã sừng sững đứng đó, tán lá xum xuê như một chiếc ô xanh khổng lồ che mát cả một khoảng sân. Thân cây to, vỏ xù xì, màu nâu sẫm, in hằn những vết thời gian như những nếp nhăn trên khuôn mặt hiền từ của người bà. Mỗi mùa xuân đến, cây xoài lại khoác lên mình chiếc áo mới với những chồi non xanh mơn mởn, điểm xuyết những bông hoa trắng li ti, tỏa hương thơm dịu nhẹ, đánh thức cả khu vườn sau một giấc ngủ đông dài.
Khi những cơn gió hè bắt đầu thổi về mang theo cái nắng oi ả, cây xoài lại bắt đầu một hành trình mới, hành trình nuôi dưỡng những trái ngọt. Từ những chùm hoa nhỏ bé, dần dần hình thành những quả xoài xanh non, tròn trịa. Rồi theo thời gian, dưới ánh nắng mặt trời vàng óng, những quả xoài ấy lớn dần, căng mọng và chuyển sang màu vàng tươi quyến rũ. Lớp vỏ căng bóng như được phủ một lớp phấn mịn, ẩn chứa bên trong là lớp thịt vàng ươm, ngọt lịm, thơm nồng nàn. Mỗi khi đến mùa xoài chín, cả gia đình tôi lại quây quần bên nhau dưới gốc cây, cùng nhau thưởng thức những trái xoài ngọt ngào, mát lành, cảm nhận hương vị đặc trưng của mùa hè quê hương.
Cây xoài không chỉ mang đến những trái ngọt thơm ngon mà còn là nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm của gia đình tôi. Tôi nhớ những buổi trưa hè oi ả, anh em tôi thường trèo lên những cành xoài chắc khỏe để chơi trốn tìm, để ngắm nhìn bầu trời xanh bao la. Gốc xoài còn là nơi bà tôi thường ngồi kể chuyện cổ tích, những câu chuyện thấm đẫm tình người, tình đời. Tiếng gió xào xạc qua kẽ lá xoài như lời ru êm đềm, đưa chúng tôi vào giấc ngủ trưa yên bình. Cây xoài đã chứng kiến bao nhiêu khoảnh khắc vui buồn, bao nhiêu sự đổi thay của gia đình tôi, trở thành một người bạn lặng lẽ mà thân thiết.
Giờ đây, khi đã lớn khôn và đi xa, mỗi khi nhớ về gia đình, hình ảnh cây xoài cát với những trái chín vàng ươm lại hiện về trong tâm trí tôi một cách rõ ràng và da diết. Hương vị ngọt ngào của trái xoài, bóng mát dịu dàng của tán lá, tiếng gió xào xạc quen thuộc như một sợi dây vô hình kết nối tôi với quê hương, với những người thân yêu. Cây xoài không chỉ là một cây ăn quả mà còn là biểu tượng của sự gắn kết gia đình, của những ký ức tuổi thơ tươi đẹp và là một phần không thể thiếu trong trái tim tôi. Dù thời gian có trôi đi, dù cuộc sống có đổi thay, cây xoài cát ấy vẫn sẽ mãi là một hình ảnh thân thương, một điểm tựa tinh thần vững chắc trong tâm hồn tôi.
01/05/2025
Trong khu vườn nhỏ bé của gia đình tôi, nơi mà mỗi góc cây, ngọn cỏ đều gắn liền với những kỷ niệm thân thương, có một cây xoài cát đã trở thành một phần không thể thiếu của tuổi thơ tôi. Không biết cây xoài ấy đã bao nhiêu tuổi, chỉ biết rằng từ khi tôi còn bé xíu, nó đã sừng sững đứng đó, tán lá xum xuê như một chiếc ô xanh khổng lồ che mát cả một khoảng sân. Thân cây to, vỏ xù xì, màu nâu sẫm, in hằn những vết thời gian như những nếp nhăn trên khuôn mặt hiền từ của người bà. Mỗi mùa xuân đến, cây xoài lại khoác lên mình chiếc áo mới với những chồi non xanh mơn mởn, điểm xuyết những bông hoa trắng li ti, tỏa hương thơm dịu nhẹ, đánh thức cả khu vườn sau một giấc ngủ đông dài.
Khi những cơn gió hè bắt đầu thổi về mang theo cái nắng oi ả, cây xoài lại bắt đầu một hành trình mới, hành trình nuôi dưỡng những trái ngọt. Từ những chùm hoa nhỏ bé, dần dần hình thành những quả xoài xanh non, tròn trịa. Rồi theo thời gian, dưới ánh nắng mặt trời vàng óng, những quả xoài ấy lớn dần, căng mọng và chuyển sang màu vàng tươi quyến rũ. Lớp vỏ căng bóng như được phủ một lớp phấn mịn, ẩn chứa bên trong là lớp thịt vàng ươm, ngọt lịm, thơm nồng nàn. Mỗi khi đến mùa xoài chín, cả gia đình tôi lại quây quần bên nhau dưới gốc cây, cùng nhau thưởng thức những trái xoài ngọt ngào, mát lành, cảm nhận hương vị đặc trưng của mùa hè quê hương.
Cây xoài không chỉ mang đến những trái ngọt thơm ngon mà còn là nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm của gia đình tôi. Tôi nhớ những buổi trưa hè oi ả, anh em tôi thường trèo lên những cành xoài chắc khỏe để chơi trốn tìm, để ngắm nhìn bầu trời xanh bao la. Gốc xoài còn là nơi bà tôi thường ngồi kể chuyện cổ tích, những câu chuyện thấm đẫm tình người, tình đời. Tiếng gió xào xạc qua kẽ lá xoài như lời ru êm đềm, đưa chúng tôi vào giấc ngủ trưa yên bình. Cây xoài đã chứng kiến bao nhiêu khoảnh khắc vui buồn, bao nhiêu sự đổi thay của gia đình tôi, trở thành một người bạn lặng lẽ mà thân thiết.
Giờ đây, khi đã lớn khôn và đi xa, mỗi khi nhớ về gia đình, hình ảnh cây xoài cát với những trái chín vàng ươm lại hiện về trong tâm trí tôi một cách rõ ràng và da diết. Hương vị ngọt ngào của trái xoài, bóng mát dịu dàng của tán lá, tiếng gió xào xạc quen thuộc như một sợi dây vô hình kết nối tôi với quê hương, với những người thân yêu. Cây xoài không chỉ là một cây ăn quả mà còn là biểu tượng của sự gắn kết gia đình, của những ký ức tuổi thơ tươi đẹp và là một phần không thể thiếu trong trái tim tôi. Dù thời gian có trôi đi, dù cuộc sống có đổi thay, cây xoài cát ấy vẫn sẽ mãi là một hình ảnh thân thương, một điểm tựa tinh thần vững chắc trong tâm hồn tôi.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời