04/05/2025
04/05/2025
04/05/2025
Trong kho tàng văn học Việt Nam hiện đại, Hoàng Phủ Ngọc Tường là một trong những cây bút xuất sắc, nổi bật với phong cách trữ tình, giàu chất suy tưởng và gắn bó sâu sắc với văn hóa dân tộc. Tác phẩm Chuyện cơm hến là một tuỳ bút đặc sắc của ông, trong đó hình ảnh món cơm hến không chỉ được khắc họa như một món ăn dân dã xứ Huế mà còn trở thành biểu tượng văn hóa mang đậm hồn quê.
Hoàng Phủ Ngọc Tường mở đầu bằng giọng văn nhẹ nhàng, như kể chuyện: “Cơm hến là món ăn dân dã của một xứ sở nghèo”. Ngay từ câu viết ấy, tác giả đã định hình món cơm hến như một phần đời sống của người dân nghèo nhưng lại thấm đẫm tình quê. Những nguyên liệu làm nên món ăn đều rất bình dị: hến nhỏ bắt từ sông Hương, cơm nguội, rau sống, tóp mỡ, nước luộc hến, ớt và mắm ruốc. Tác giả đã dùng những từ ngữ rất hình ảnh như “bốc lên một thứ hương vị mộc mạc, cay xé, nồng nàn và sâu thẳm như tâm hồn người dân nghèo xứ Huế”, khiến người đọc không chỉ hình dung được mùi vị mà còn cảm nhận được tình cảm thiết tha, chân thành gói trong món ăn ấy.
Điều làm nên sức hút của tác phẩm không chỉ ở nội dung mà còn ở phong cách nghệ thuật riêng biệt của Hoàng Phủ Ngọc Tường. Ông thường sử dụng lối văn trữ tình – chính luận, đan xen giữa kể, tả và bình luận, khiến người đọc như đang lắng nghe một câu chuyện đầy cảm xúc chứ không đơn thuần là miêu tả một món ăn. Trong Chuyện cơm hến, ông không chỉ nói về món ăn, mà còn kể về cái nghèo, cái thanh đạm và tinh thần vượt khó của người dân Huế. Ẩn sau lời văn ấy là cái nhìn yêu thương, trân trọng với quê hương và con người nơi đây.
Hơn thế nữa, tác giả còn dùng các hình ảnh so sánh độc đáo để nâng tầm món ăn lên thành biểu tượng văn hóa: “Ăn cơm hến ở Huế như tham dự vào một nghi lễ thiêng liêng của cuộc sống”. Từ một món ăn bình dị, ông đã gắn nó với chiều sâu văn hóa, với ký ức tuổi thơ và cả bản sắc Huế. Đó chính là nghệ thuật biến cái bình thường thành cái đẹp, biến trải nghiệm cá nhân thành trải nghiệm nghệ thuật – một đặc trưng trong văn phong của Hoàng Phủ Ngọc Tường.
Nhờ ngòi bút tài hoa ấy, cơm hến không chỉ ngon mà còn đẹp, sâu sắc và gợi nhiều suy nghĩ. Tác giả không miêu tả món ăn theo kiểu ẩm thực đơn thuần, mà gửi vào đó linh hồn của Huế – một vùng đất trầm mặc, đầy chất thơ, nơi mà con người sống giản dị nhưng tinh tế.
Tóm lại, Chuyện cơm hến không chỉ là một tuỳ bút ẩm thực, mà còn là một tác phẩm đậm chất văn hóa, mang dấu ấn phong cách nghệ thuật riêng biệt của Hoàng Phủ Ngọc Tường. Qua hình ảnh món cơm hến, ông đã khắc họa vẻ đẹp của con người và vùng đất Huế – bình dị, sâu sắc và thấm đẫm tình quê.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời