Vũ Quần Phương là nhà thơ khá nổi tiếng. Thơ ông giản dị, tự nhiên nhưng rất tinh tế và gần gũi với độc giả. Trong đó, Nói với con là tác phẩm được nhiều người biết đến nhất. Tác phẩm được sáng tác khi đứa con gái đầu lòng của ông chào đời. Bài thơ nói về tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương và dân tộc. Qua đó, bộc lộ niềm tự hào về quê hương, dân tộc và niềm mong ước của người cha dành cho con.
Mở đầu bài thơ, Vũ Quần Phương đã khéo léo tái hiện không khí của một gia đình tràn ngập tình yêu thương và sự đùm bọc lẫn nhau. Gia đình là cội nguồn gốc gác của mỗi con người khi sinh ra, là nơi nuôi dưỡng và trưởng thành. Bằng những hình ảnh chân thực, biểu tượng, người cha đã cho con thấy được điều đó:
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
Người con lớn lên từng ngày trong tình yêu thương vô bờ bến của cha mẹ. Mỗi ngày con sống là cả hai niềm vui lớn của cha và mẹ. Cha mẹ luôn ở bên cạnh con, sát cánh cùng con từ những bước đi đầu tiên đến những bước đi tiếp theo trong cuộc đời. Cuộc sống của con có cha mẹ nâng bước, che chở, bảo vệ; luôn có người sẻ chia những buồn vui, những khó khăn. Không chỉ vậy, con còn được lớn lên trong tình yêu thương của những người đồng mình: người trong cùng một dân tộc, cùng một miền quê. Cuộc sống của con sẽ rất ấm áp khi con được sống trong tình yêu thương của nhiều người như vậy.
Không dừng lại ở đó, người cha còn muốn nói cho con biết về những đức tính cao đẹp của người đồng mình. Những con người tuy sống lam lũ vất vả nhưng họ vẫn luôn yêu quý, giúp đỡ lẫn nhau. Họ có những phẩm chất tốt đẹp, đáng tự hào. Trước hết, họ là những con người cần cù, chịu khó biết lo toan và giàu mơ ước. Ai cũng biết làm ăn và biết cố gắng kiếm tiền, khiến cuộc sống trở nên no đủ hơn. Từ đó, họ càng thêm gắn bó với quê hương, dân tộc. Bởi lẽ, quê hương là nơi cho họ cuộc sống, miếng cơm manh áo, là nơi chôn rau cắt rốn của mình. Không chỉ vậy, người đồng mình còn có ý thức tự lập, tự cường và giàu chí khí. Dù sống khó khăn, vất vả nhưng họ vẫn tự làm duyên, dựng xây quê hương bằng chính sức lực của mình. Họ đã biết lấy cái nghèo của mình để so sánh với người khác. Điều đó đã thể hiện được ý thức vươn lên trong cuộc sống của họ. Và đặc biệt, người đồng mình còn có lòng tự trọng thanh cao, không muốn sống dựa dẫm, phụ thuộc vào người khác. Họ luôn biết tự mình vượt qua mọi khó khăn, gian khổ bằng chính đôi chân, khả năng của mình.
Qua lời nói với con, ta phần nào hiểu rõ hơn, cảm nhận sâu sắc hơn những tình cảm của người cha dành cho con. Đó tình cảm êm dịu, thiết tha bởi nó được gửi gắm bằng những câu thơ giàu hình ảnh và nhạc điệu.
Bài thơ Nói với con là một bài thơ hay và ý nghĩa. Với cách diễn đạt cảm xúc tự nhiên, chân thực, bài thơ đã khơi dậy trong lòng người đọc không ít những tình cảm đẹp. Qua bài thơ, ta hiểu thêm về sức sống và vẻ đẹp tâm hồn của một dân tộc miền núi, mặc dù đó là một dân tộc còn nghèo nàn, lạc hậu nhưng luôn có ý thức tự lập, tự cường và có một lối sống mang đậm bản sắc riêng của mình.
Câu hỏi liên quan: