Mùa xuân - mùa của sức sống tràn đầy, mùa của trăm hoa đua nở, mùa của những lễ hội truyền thống. Mùa xuân cũng là nguồn cảm hứng bất tận trong các sáng tác nghệ thuật. Không ngoại lệ, mùa xuân Tây Bắc dưới ngòi bút của Mai Văn Phấn hiện lên thật đẹp qua bài thơ "Mùa hoa mận". Bài thơ được in trong tuyển tập thơ "Bầu trời không mái che" xuất bản năm 2010.
Bài thơ là bức tranh thiên nhiên và con người vùng Tây Bắc vào mùa hoa mận nở. Bức tranh ấy gồm hai hình ảnh chính: Hình ảnh thiên nhiên vùng Tây Bắc vào mùa hoa mận và hình ảnh con người chuẩn bị cho Tết. Tác giả sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ, lặp lại cụm từ "dưới man" bốn lần nhằm nhấn mạnh vẻ đẹp của thiên nhiên, đồng thời tạo nhịp điệu cho câu thơ. Thiên nhiên vùng Tây Bắc vào mùa hoa mận mang vẻ đẹp thơ mộng, hoang sơ, gần gũi. Hoa mận trắng tinh khôi trải dài khắp các nẻo đường, nương rẫy, bản làng đem lại sức sống cho cảnh vật. Trên nền trắng của hoa mận, màu hồng của đôi má trẻ em hiện lên thật nổi bật. Màu trắng của hoa mận cùng với màu hồng của má hòa cùng cái nắng ấm áp gợi nên khung cảnh tươi vui, rực rỡ sắc màu. Dưới tán mận, mẹ và cha khẩn trương thu hoạch lúa, giăng dây phơi bồ hong gạo, nếp để chuẩn bị cho ngày Tết. Mọi công việc đều hối hả, rộn ràng. Cảnh vật và con người nơi đây hòa quyện vào nhau, tạo nên bức tranh mùa xuân rực rỡ, ấm áp.
Tác giả sử dụng biện pháp so sánh "Anh là cây mận trắng/ Giữa vườn hoa trắng lặng/ Bỗng nảy một tiếng chim" để nhấn mạnh hình ảnh người đàn ông như một cây mận trắng, giữa vườn hoa trắng lặng, bỗng nảy ra một tiếng chim. Tiếng chim ấy chính là tiếng lòng của người đàn ông, thể hiện tình yêu thương, sự gắn bó với gia đình, quê hương. Qua đó, tác giả muốn khẳng định giá trị của tình yêu thương, sự gắn bó giữa con người với con người, giữa con người với quê hương, đất nước.
Hình ảnh hoa mận trắng muốt, trải rộng khắp các nẻo đường, bản làng là hình ảnh trung tâm xuyên suốt bài thơ. Hoa mận báo hiệu mùa xuân về, mang vẻ đẹp tinh khôi, thuần khiết của núi rừng. Hoa mận cũng là chứng nhân cho nỗi nhớ da diết của người đi xa quê hương. Dưới tán mận, mọi người cùng nhau chuẩn bị đón Tết, tạo nên không khí vui tươi, rộn ràng.
Bài thơ "Mùa hoa mận" đã khắc họa thành công bức tranh thiên nhiên và con người vùng Tây Bắc vào mùa hoa mận. Bức tranh ấy vừa giản dị, mộc mạc, vừa thơ mộng, trữ tình, khiến người đọc thêm yêu mến mảnh đất và con người nơi đây.