"Đá trổ bông" là một truyện ngắn đặc sắc của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, mang đậm dấu ấn phong cách nghệ thuật độc đáo của bà. Truyện xoay quanh cuộc sống của nhân vật chính - cậu Khờ, một chàng trai 20 tuổi nhưng có trí khôn của đứa trẻ lên mười. Khờ bị câm, sống cô đơn, lạc lõng trên đỉnh núi Đá Bạc cùng với con dê nhỏ. Cuộc sống của Khờ đầy những bất hạnh, thiếu thốn tình cảm gia đình, nhưng anh lại có một tâm hồn trong sáng, thuần khiết và luôn khao khát được yêu thương.
Chủ đề của truyện là sự khắc họa chân thực cuộc sống của những con người bất hạnh, thiếu thốn tình cảm gia đình, nhưng vẫn giữ được lòng tốt, sự lương thiện. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời thường để thể hiện chủ đề này. Ngôn ngữ ấy giúp cho người đọc dễ dàng đồng cảm với số phận của nhân vật Khờ, cũng như trân trọng những giá trị tốt đẹp mà anh mang lại cho cộng đồng.
Truyện còn gửi gắm thông điệp về sức mạnh của tình yêu thương, sự sẻ chia giữa con người với nhau. Dù Khờ không thể nói chuyện, nhưng bằng hành động, cử chỉ, anh đã khiến mọi người xung quanh cảm thấy ấm áp, yêu thương. Tình yêu thương ấy đã giúp cho cuộc sống của Khờ trở nên ý nghĩa hơn, dù anh phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách.
Nội dung của truyện tập trung vào việc miêu tả cuộc sống của Khờ, từ khi anh sinh ra đến khi trưởng thành. Qua đó, tác giả đã khắc họa rõ nét tính cách, tâm hồn của nhân vật. Khờ là một chàng trai hiền lành, chất phác, luôn lạc quan, yêu đời. Anh sống một mình trên núi, nhưng chưa bao giờ cảm thấy cô đơn, bởi anh luôn có con dê nhỏ làm bạn. Khi gặp gỡ với những người dân làng, Khờ đã nhanh chóng hòa nhập, tạo dựng mối quan hệ thân thiết với họ.
Tóm lại, "Đá trổ bông" là một truyện ngắn giàu ý nghĩa nhân văn, mang đậm dấu ấn phong cách nghệ thuật của Nguyễn Ngọc Tư. Truyện đã góp phần khẳng định tài năng và vị thế của bà trong nền văn học Việt Nam hiện đại.