Đoạn trích "Về Làng" của Nguyễn Duy thể hiện tình cảm sâu sắc và chân thành của tác giả đối với quê hương và gia đình. Tác giả sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức mạnh để miêu tả cuộc sống nông thôn Việt Nam. Hình ảnh những ngôi làng nhỏ bé, những cánh đồng xanh mướt, những người dân chất phác, cần cù được khắc họa rõ nét qua từng dòng thơ. Tình cảm của tác giả dành cho quê hương được thể hiện qua sự trân trọng, tự hào và biết ơn đối với những giá trị truyền thống, những con người lao động vất vả nhưng luôn giữ vững tinh thần lạc quan, kiên cường.
Tác giả cũng thể hiện nỗi nhớ da diết về thời kỳ khó khăn, gian khổ của quê hương trong quá khứ. Những hình ảnh về cảnh nghèo đói, thiếu thốn, sự hy sinh của người dân trong chiến tranh được tái hiện một cách chân thực và cảm động. Điều này cho thấy tác giả không chỉ yêu thương quê hương mà còn thấu hiểu và chia sẻ những khó khăn, mất mát của người dân nơi đây.
Tuy nhiên, điều đặc biệt nhất trong đoạn trích chính là tình cảm gia đình ấm áp, gắn bó. Tác giả nhắc đến hình ảnh người cha già, nụ cười hiền hậu, sự chăm sóc chu đáo của mẹ, những kỷ niệm tuổi thơ hồn nhiên, vui tươi. Tất cả tạo nên một bức tranh đẹp đẽ về tình yêu thương, sự đoàn kết trong gia đình. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp rằng dù cuộc sống có thay đổi, dù xã hội phát triển, thì tình cảm gia đình vẫn luôn là nền tảng vững chắc, là chỗ dựa tinh thần cho mỗi người.
Với giọng điệu nhẹ nhàng, tha thiết, cùng với việc sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, nhân hóa,... đoạn trích "Về Làng" đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng, gợi lên niềm tự hào về quê hương, đất nước và tình cảm gia đình thiêng liêng. Đoạn trích là một minh chứng cho tài năng sáng tác của Nguyễn Duy, đồng thời cũng là một lời khẳng định về giá trị bất diệt của tình yêu quê hương, đất nước và tình cảm gia đình trong tâm hồn mỗi con người.