pt nv bé thu trong chiếc lược ngà

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của tuongvi2008
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

08/05/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng là một nhân vật để lại nhiều ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Nhân vật này được xây dựng với những nét tính cách vô cùng hồn nhiên, bướng bỉnh nhưng cũng rất giàu tình cảm.

Bé Thu sinh ra và lớn lên trong thời kỳ kháng chiến chống Mĩ cứu nước. Cô bé có một tuổi thơ gắn bó với quê hương, với những người đồng đội của bố. Tuy nhiên, do hoàn cảnh chiến tranh, cô bé không thể gần gũi với cha mình. Điều này đã tạo nên một khoảng trống vô hình trong tâm hồn của bé Thu.

Khi gặp lại cha sau 8 năm xa cách, bé Thu đã tỏ ra hết sức ngờ vực. Cô bé không chịu gọi ông Sáu là ba vì vết sẹo trên mặt ông khiến cô bé không thể nhận ra cha mình. Sự xa cách do hoàn cảnh chiến tranh đã khiến cho bé Thu không thể gần gũi với cha ngay lập tức.

Tuy nhiên, trong những ngày ở nhà, bé Thu đã dần dần hiểu ra về cha mình. Cô bé đã tìm thấy những bức ảnh cũ của cha, và nghe mẹ kể về những câu chuyện về cha. Tình cảm của bé Thu dành cho cha càng trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết.

Trước khi cha đi, bé Thu đã thay đổi thái độ. Cô bé không còn bướng bỉnh nữa mà đã ôm chặt lấy cha, hôn khắp người cha và khóc nức nở. Tiếng kêu "ba" của bé Thu vang lên như tiếng xé lòng, thể hiện tình cảm mãnh liệt và nỗi nhớ nhung da diết của cô bé dành cho cha.

Nhân vật bé Thu là một biểu tượng cho tình yêu thương, sự hy sinh và mất mát trong thời kỳ chiến tranh. Qua nhân vật này, tác giả Nguyễn Quang Sáng đã tố cáo tội ác của chiến tranh, đồng thời khẳng định sức mạnh của tình cảm gia đình.

Bé Thu là một nhân vật đáng yêu, đáng quý. Cô bé mang trong mình những nét đẹp của một đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ. Đồng thời, cô bé cũng là một người con hiếu thảo, luôn yêu thương và kính trọng cha mình.

Qua nhân vật bé Thu, chúng ta càng thêm trân trọng những gì mình đang có. Hãy biết yêu thương và trân trọng những người thân yêu bên cạnh mình, bởi họ là những người luôn sẵn sàng hi sinh tất cả vì chúng ta.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

tuongvi2008Nhân vật bé Thu trong truyện ngắn “Chiếc lược ngà” của nhà văn Nguyễn Quang Sáng là một hình ảnh tiêu biểu cho tâm hồn trẻ thơ trong bối cảnh chiến tranh ác liệt. Câu chuyện diễn ra vào thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, khi mà những đứa trẻ phải sống trong cảnh thiếu thốn tình cảm, đặc biệt là tình thương của người cha. Bé Thu, nhân vật chính trong tác phẩm, đã thể hiện rõ nét tình yêu thương cha, sự ương bướng và cả những giằng xé tâm lý của một đứa trẻ.


Bé Thu là con gái của ông Sáu, một người lính kháng chiến. Khi ông Sáu đi chiến tranh, bé chưa đầy một tuổi, nên em chỉ biết về ba qua tấm ảnh chụp chung với mẹ. Sau tám năm xa cách, khi ông Sáu trở về thăm nhà, bé Thu đã lớn, nhưng em lại không nhận ra cha. Đối với bé, hình ảnh người cha trong bức ảnh không hề có vết sẹo, còn người đứng trước mặt em giờ đây lại có một vết thẹo dài. Sự khác biệt đó khiến Thu hoảng sợ và phản ứng bằng cách chạy về phía mẹ, không nhận ông Sáu là cha mình.


Sự ương bướng của bé Thu không chỉ thể hiện qua việc em từ chối gọi ông Sáu là ba mà còn trong nhiều hành động khác. Trong suốt ba ngày ở nhà, dù ông Sáu cố gắng gần gũi, chăm sóc, bé Thu vẫn lạnh nhạt và xa lánh. Em từ chối mọi sự quan tâm của ông, thậm chí hất cái trứng cá mà ông gắp cho vào bát của mình. Những hành động ấy không chỉ làm ông Sáu đau lòng mà còn thể hiện rõ nét cá tính mạnh mẽ, gan dạ của bé Thu. Sự kiên quyết của em trong việc không nhận ông Sáu là cha không chỉ đơn thuần là sự ương bướng của trẻ con mà còn là sự bảo vệ hình ảnh người cha lý tưởng mà em đã ấp ủ bấy lâu.


Nhưng điều đáng chú ý là sau khi được bà ngoại giải thích về vết sẹo, bé Thu đã thay đổi hoàn toàn. Em hiểu rằng vết sẹo đó là dấu tích của chiến tranh, là nỗi đau mà cha phải chịu đựng. Từ lúc ấy, tình yêu thương trong em bùng cháy mãnh liệt. Đến khi ông Sáu chuẩn bị ra đi, bé Thu đã chạy tới, ôm chặt lấy ông và thét lên tiếng “Ba!” đầy nghẹn ngào. Đó không chỉ là một tiếng gọi đơn thuần mà là tiếng gọi của cả một quá trình chờ đợi, khao khát, sự hối hận và tình yêu thương cha sâu nặng.


Hành động của bé Thu khi ôm chầm lấy ông Sáu, hôn lên tóc, lên cổ, lên cả vết sẹo dài trên má ông là minh chứng cho sự gắn bó, tình cảm tha thiết mà em dành cho cha. Trong khoảnh khắc chia ly, sự bướng bỉnh, ngang ngạnh đã nhường chỗ cho tình yêu thương vô bờ bến. Bé Thu đã không còn là một cô bé cứng cỏi mà trở thành một đứa trẻ ngọt ngào, tràn đầy cảm xúc, muốn níu giữ ba ở lại.


“Chiếc lược ngà” không chỉ là câu chuyện về tình cha con mà còn là một bài ca về tình người, tình yêu thương trong hoàn cảnh chiến tranh. Nhân vật bé Thu với những ước mơ giản dị và khát khao tình cảm đã khiến người đọc xúc động và thấu hiểu sâu sắc về nỗi đau mà chiến tranh gây ra. Qua hình ảnh bé Thu, Nguyễn Quang Sáng đã thành công trong việc thể hiện tình yêu cha con thiêng liêng, mãnh liệt, vượt lên trên tất cả những khắc nghiệt của cuộc sống. Nhân vật bé Thu đã để lại trong lòng người đọc một ấn tượng sâu sắc về tâm hồn trẻ thơ trong những năm tháng kháng chiến

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS
avatar
level icon
khongquen

08/05/2025

  Nhà thơ Chế Lan Viên đã từng viết:

   Thêm một người trái đất sẽ trật hơn

   Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt"

   Vượt qua khuôn khổ trật hẹp của câu chữ, câu thơ trên đề cao vai trò, ý nghĩa lớn lao của bậc sinh thành đối với con cái. Thật hạnh phúc biết bao với những ai sinh ra và lớn lên luôn có cha, có mẹ bên cạnh. Nhưng cũng thật bất hạnh biết bao khi ai đó sinh ra trên đời đã thiếu vắng tình cảm của mẹ cha. Và bé Thu trong truyện ngắn "Chiếc lược ngà" của Nguyễn Quang Sáng là một con người phải chịu cái cảnh bất hạnh như thế.

   Bé Thu sinh ra trong hoàn cảnh đất nước có chiến tranh, sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương bao bọc của mẹ nhưng lại thiếu đi bóng dáng của người cha. Bởi cha bé Thu – ông Sáu đi lính chiến đấu chống giặc, hai cha con chỉ giao tiếp với nhau, nhìn nhận nhau qua một tấm ảnh chụp. Và sau tám năm dòng xa cách, ông Sáu – cha của bé đi lính trở về khi hòa bình lập lại, niềm khát khao của người cha dâng đầy trong lòng ông, lòng nôn nóng vồ vập mong được gặp con và ôm con vào lòng. Nhưng thật trớ trêu thay, bé Thu lại không nhận ông là cha và tỏ thái độ lảng tránh ông. Cảnh gặp gỡ diễn ra trong phút chốc nhưng cũng khiến người đọc không cầm được nước mắt. Đang chơi ở ngoài sân, từ phía xa xa, bỗng có người gọi tên mình, lại xưng là “ba”, Thu “giật mình tròn xoe mắt”. Nó ngơ ngác, lạnh lùng, mặt tái đi, rồi vụt chạy và kêu thét lên “má, má”. Phản ứng đó của bé Thu là phản ứng rất bình thường và hợp lí. Bởi trước mắt bé bây giờ là hai người đàn ông hoàn toàn xa lạ. Từ khi mới lọt lòng, bé chưa hề biết mặt cha ngoài đời ra sao, tình cảm cha con chỉ được thông qua một tấm ảnh chụp với má nó, nay bỗng có người có một vết sẹo dài trên mặt lại giần giật đỏ ửng lên trông thật dễ sợ (khác với ảnh chụp chung với má) lại xưng “ba”, gọi mình là ‘con” nên phản ứng của bé chạy vụt đi và thất thanh gọi mẹ là điều rất dễ thông cảm. Chẳng phải người lớn vẫn dặn dò con trẻ, không được nghe theo lời người lạ, bởi đó là những ông ba bị chuyên đi lừa và bắt cóc trẻ con hay sao?. Vì thế phản ứng của bé Thu là một thái độ vô cùng chân thực của một đứa trẻ ngây thơ, bé bỏng.

   Ba ngày được nghỉ phép ở nhà, ông Sáu dồn hết tìn cảm của người cha cho bé Thu. Ông tìm mọi cách để vỗ về, chiều chuộm con chỉ để nghe một tiếng gọi “ba” của con bé. Nhưng ông càng gần con, bé Thu lại càng xa lánh, thậm chí là phản ứng quyết liệt: Khi mẹ bảo gọi ba vào ăn cơm hay chắt nước nồi cơm to đang sôi sùng sục trên bếp, bé chỉ nói trổng, nói trống không. Khi ông Sáu gắp cái miếng trứng cá vào chén của bé thì bé lấy đũa soi soi vào chén rồi bất thần hất miếng trứng cá ra ngoài, làm cơm bắn tung tóe ra cả mâm. Bị cha đánh đòn, bé không khóc mà chạy sang nhà ngoại, cố ý khua dây cột xuồng cho thật to. Bé Thu thật là bướng bỉnh, cứng đầu và gan lì. Đến bác Ba – người ngoài cuộc cũng phải nghĩ “con bé đáo để thật”, còn ông Sáu thì không nén được tức giận nên đánh và quát con “Sao mày cứng đầu quá vậy?”. Tuy nhiên, thái độ của bé thu hoàn toàn không đáng trách. Bởi đơn giản là vì bé thấy người cha của hiện tại trước mắt khác với tấm hình chụp chung với má của bé quá. Vả lại Thu còn quá bé bỏng để có thể thấu hiểu được sự khắc nghiệt của cuộc sống, của chiến tranh và người lớn cũng chưa kịp giả thích cho bé hiểu nên bé không tin là người có vết sẹo trên mặt kia là ba của mình. Đồng thời, điều đó cũng chứng tỏ tình cảm sâu sắc của bé dành cho ba. Bé chỉ yêu, chỉ nhận ba khi biết chính xác đó là ba của bé mà thôi.

   Trong đêm bỏ sang nhà ngoại, Thu được bà giải thích về vết sẹo dài trên má của ba đã làm thay đổi cả khuôn mặt ba nó. Sự nghi ngờ được giải tỏa, con bé nằm im nghe bà kể rồi “thỉnh thoảng lại thở dài như người lớn”. Vì thế, suốt cả một đêm bé không ngủ được, có lẽ vì cảm thấy ân hận và nuối tiếc đã đối xử không tốt với cha mình. Buổi sáng chia tay ấy, trước lúc ông Sáu lên đường, thái độ và hành động của bé khác hoàn toàn mọi khi: “nó không bướng bỉnh hay nhăn mày cau có nữa, vẻ mặt nó sầm lại buồn rầu”. Khi đối diện với ông Sáu, “đôi mắt mông mông của con bé bỗng xôn xao”, “tình cảm cha con như bỗng trỗi dậy trong người nó”, “nó kêu thét lên: “Ba…a…a…ba!”. Sự khao khát tình cảm cha bị kìm nén suốt mấy năm, nay bỗng bật lên xé tan cả sự im lặng và xé cả ruột gan mọi người, “nghe thật xót xa”. Thế rồi, nó vừa kêu, vừa chạy tới, nhanh như một con sóc, “nó chạy thót lên và dang hai tay ôm lấy cổ ba nó”. Sự xúc động ngẹn ngào đã khiến “làn tóc tơ sau ót nó như dựng đứng lên”. Nó hôn khắp người ông Sáu, “hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa”. Sợ cha đi mất, “chắc nó nghĩ hai tay không thể giữ được ba nó, nó dang cả hai chân câu lấy ba nó và đôi vai nhỏ bé của nó run run”. Sau khi nghe ông Sáu nói: “Ba đi rồi ba về với con”, bé Thu thét lên: “không!”. Vừa khóc vừa không cho cha đi. Giọt nước mắt ấy là biểu hiện của tình cha con ấm áp, của sự hạnh phúc vỡ òa khi nhận ra cha sau tám năm xa cách, lại vừa xen lẫn cả sự ăn năn, hối hận vì không kịp nhận ra cha sớm hơn chút nữa… Chứng kiến cảnh ngộ ấy, có người đã không cầm được nước mắt, còn bác Ba thì cảm thấy như có bàn tay nắm lấy trái tim mình mà bóp thắt lại…

   Qua thái độ và hành động của bé Thu trước và sau khi nhận ra ông Sáu là cha mình, người đọc thấy được đằng sau sự hồn nhiên, ngây thơ và cứng đầu, bướng bỉnh của bé là tình cảm cha con sâu nặng, bền chặt, thiêng liêng. Đồng thời, người đọc cũng thấy được Nguyễn Quang Sáng là nhà văn rất am hiểu tâm lí và yêu thích trẻ thơ nên mới có những trang văn thật sinh động và cảm động về tình cha con đến như vậy!.

   Tóm lại, qua hình tượng nhân vật bé Thu, chúng ta thấy thật sự thấm thía xót xa và cảm động trước tình cảm cha con họ dành cho nhau. Dù khoảng cách của chiến tranh, của không gian và thời gian sau tám năm ròng xa cách vẫn không thể nào giết chết được tình cảm mà cha con họ hướng về nhau, để rồi khi gặp gỡ, tình cảm bất thử thiêng liêng ấy trỗi dậy mạnh mẽ, khiến người đọc cũng phải cảm động mà rơi nước mắt. Chẳng thế mà, trước khi ông Sáu hi sinh, dù không còn đủ sức trăng trối lại điều gì nhưng tình cảm cha con là không thể chết được, ông Sáu đã rút chiếc lược trong túi áo ra mà đưa cho ông Bà, như muốn nhắn nhủ lời gì đó mà ông không thể cất được thành lời. Và sau ba năm ông Sáu mất, lúc này bé Thu đã trở thành cô giao liên xinh đẹp, dũng cảm, nhận được chiếc lược ngà mà ông Ba đưa cho, lòng cô không kìm được lòng mình. "Hai giọt lệ sắp rơi xuống bỗng vỡ ra tràn đầy qua đôi mắt". Và những giọt nước mắt ấy của Thu là giọt nước mắt cho tình phụ tử sâu nặng, bất biến, vĩnh hằng!.


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi