Tác giả Nguyễn Ngọc Tư là cây bút trẻ của mảnh đất Cà Mau xinh đẹp, với tài văn chương đem đến cho độc giả sự mềm mại, bình dị, gần gũi mang đậm chất Nam bộ. Những tác phẩm trang văn của chị thường chảy trôi như những dòng sông êm dịu, nhưng ẩn sâu trong đó là cái nhìn phê phán nghiêm khắc đối với những vấn đề của xã hội Việt Nam đương đại, đặc biệt là sự bất công và sự thiếu công bằng mà nhiều nhóm người phải đối mặt. Trong số các tác phẩm xuất sắc của chị, truyện ngắn "Áo Tết" nổi bật với việc tập trung vào chủ đề tình cảm gia đình, cụ thể là tình chị em, đồng thời thể hiện tình bạn chân chính và lòng nhân ái giữa những đứa trẻ. Câu chuyện chỉ gồm những tình tiết đơn giản, nhẹ nhàng nhưng lại mang đậm ý nghĩa sâu sắc và cảm động.
Câu chuyện xoay quanh chiếc áo tết của Bé Em và Bích. Bích và Bé Em vốn học cùng lớp, lại ngồi cùng bàn nên chơi rất thân với nhau. Thế nhưng Bé Em có hoàn cảnh gia đình khá giả hơn còn Bích nhà nghèo lại đông anh em nên mọi thứ đều phải rất tằn tiện. Năm mới đến Bé Em hí hửng sang khoe với Bích về những bộ quần áo mẹ sắm cho mình, đặc biệt là chiếc đầm mới thắt nơ, bầu viền kim tuyến. Nhưng khi hỏi Bích có quần áo mới không Bích chỉ lí nhí rằng có một bộ, mặc cả bốn ngày, vì mẹ nghèo quá không có tiền sắm áo mới. Thế là ngày hai đứa sang chơi nhà cô Bé Em đã chọn một chiếc áo bình thường cổ trun có in hình mèo bự, gần giống chiếc áo của Bích. Cô khen hai bạn lớn nhanh, xinh xắn và đáng yêu. Bé Em tự cười trong lòng vì đã không mặc chiếc váy hồng để khiến bạn bị tủi thân.
Với nội dung như vậy tác giả muốn gửi gắm tới người đọc về tình bạn chân chính là thứ tình cảm thiêng liêng, không phê phán hè nhau về hoàn cảnh, về sự hơn thua mà trân trọng yêu thương lẫn nhau. Cái kết đẹp của câu chuyện là khi Bé Em nhận ra mình vui sướng vì điều gì. Không phải do chiếc váy đẹp sờn ra sao mà là do cô gái diện chung chiếc váy với mình, người ít quần áo nhất trong lớp đã cảm thấy vui và ưng bụng. Từ đó mỗi người chúng ta hiểu được đạo lí "Lá lành đùm lá rách" và biết đồng cảm, sẻ chia với những hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống.
Tác giả đã sử dụng ngôi kể thứ ba để dễ dàng thâm nhập vào tâm hồn nhân vật trong truyện, bộc lộ những tâm tư tình cảm của nhân vật, khiến cho nhân vật của mình trở nên sống động và gần gũi hơn với người đọc. Chi tiết áo Tết vốn rất gần gũi, quen thuộc và gắn bó với tuổi thơ của những cậu nhóc, cô bé. Đó là chiếc áo mới tinh, được bố mẹ sắm cho mặc dịp tết đến xuân về. Với những mảng màu sắc sặc sỡ, với chất liệu vải mềm mịn, chiếc áo tết khiến lũ trẻ con hào hứng và vui sướng vô cùng. Chiếc áo trở thành hình ảnh ẩn dụ để soi chiếu tính cách của các nhân vật trong story. Đồng thời cũng là bức tranh tuổi thơ về hình ảnh lũ trẻ con ríu rít bên nhau đón cái xuân về.
Hình ảnh chiếc áo tết tuy đơn giản nhưng giàu ý nghĩa, nó gợi nhắc về tình yêu thương giữa những đứa trẻ với nhau, về sự đồng cảm và sẻ chia trong lúc khó khăn. Có thể nói rằng đây là một hình ảnh giàu sức gợi, khiến cho người đọc hoài niệm về quãng thời gian đã qua.
Bằng lối viết nhẹ nhàng, sâu lắng, tác giả đã chạm đến trái tim người đọc bằng một câu chuyện giản dị nhưng chan chứa tình cảm ấm áp. Tình yêu thương ấy không phải thứ gì to tát, mà chỉ là sự quan tâm giữa những đứa trẻ chân phương. Điều này càng làm nổi bật lên nhân cách cao đẹp của những đứa trẻ, cũng như gửi gắm đến người đọc những thông điệp ý nghĩa về tình bạn, về sự đồng cảm và sẻ chia trong cuộc sống. [/INST]