Bài thơ "Đường đi học" của Nguyễn Ngọc Hưng là những dòng hồi tưởng đầy xúc động, chân thực về con đường đi học thời thơ ấu. Con đường ấy có cả niềm vui, nỗi buồn, những giọt nước mắt, những cực nhọc, vất vả, những thất bại, thành công... Nhưng hơn hết, nó in dấu kỉ niệm về tình yêu thương vô bờ của mẹ, sự đùm bọc của quê hương. Hai khổ thơ đầu tiên đã thể hiện rõ nét nội dung và nghệ thuật đặc sắc của bài thơ.
Về nội dung, hai khổ thơ đầu tiên là những kí ức về con đường đi học của tác giả. Đó là con đường rợp bóng cây xanh, với những hình ảnh quen thuộc như cỏ, ve, sương, mưa, bụi bay. Những hình ảnh này gợi lên một khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Tuy nhiên, bên cạnh vẻ đẹp ấy, con đường cũng ẩn chứa những khó khăn, thử thách. Tác giả đã phải vượt qua những cơn mưa bất chợt, những trận gió lạnh buốt, những con đường lầy lội, trơn trượt. Điều đó cho thấy cuộc sống của tác giả không hề dễ dàng, nhưng anh vẫn luôn lạc quan, yêu đời.
Về nghệ thuật, hai khổ thơ đầu tiên được viết theo thể thơ tám chữ, kết hợp với các biện pháp tu từ như so sánh, liệt kê,... Những biện pháp tu từ này đã giúp tác giả khắc họa một cách sinh động, chân thực về con đường đi học của mình. Bên cạnh đó, giọng điệu của bài thơ cũng rất da diết, tự nhiên, chân thành, khiến người đọc cảm nhận được sự đồng cảm, sẻ chia của tác giả đối với những khó khăn, gian khổ mà bản thân đã trải qua.
Tóm lại, hai khổ thơ đầu tiên của bài thơ "Đường đi học" đã thể hiện rõ nét nội dung và nghệ thuật đặc sắc của tác phẩm. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm đến người đọc thông điệp về tình yêu thương gia đình, quê hương, đất nước. Chúng ta cần biết trân trọng những gì mình đang có, bởi đó chính là nền tảng để chúng ta vững bước trên con đường tương lai.